10/03/2025


10/03/2025
17/04/2025
PHẦN I. ĐỌC HIỂU
Câu 1: Đoạn trích trên được viết theo thể thơ lục bát.
Câu 2: Nhân vật xuất hiện trong đoạn trích là Kim Trọng.
Câu 3: Các câu thơ thể hiện tên tuổi, gia thế, tài năng của Kim Trọng:
“Kim Trọng tên tự là Trọng Kim
Vốn người Viễn Châu
Con nhà trâm anh thế phiệt
Văn chương nết đất, thông minh tính trời
Phong tư tài mạo tót vời
Vào trong phong nhã, ra ngoài hào hoa”
Câu 4: Biện pháp đối trong câu “Vào trong phong nhã, ra ngoài hào hoa” làm nổi bật vẻ đẹp toàn diện của Kim Trọng, từ phong cách sống nội tâm đến cách ứng xử ngoài xã hội. Phép đối tạo nhịp điệu cân xứng, nhấn mạnh sự hài hòa giữa vẻ lịch lãm bên trong và phong thái thanh lịch bên ngoài, giúp khắc họa rõ nét một con người lý tưởng, mẫu mực cả về phẩm chất lẫn hình thức.
PHẦN II. LÀM VĂN
Câu 1 (200 chữ):
Tiếng Việt là linh hồn của dân tộc, là tài sản văn hóa vô giá mà mỗi người Việt Nam cần giữ gìn. Trong thời đại hội nhập, tiếng Việt đang đứng trước nguy cơ bị pha tạp, lai căng bởi lối dùng từ cẩu thả, lạm dụng tiếng nước ngoài, tiếng lóng... Giữ gìn sự trong sáng của tiếng Việt chính là tôn trọng cội nguồn văn hóa. Một tiếng nói giàu hình ảnh, giàu cảm xúc và giàu nhạc điệu như tiếng Việt cần được sử dụng đúng chuẩn mực và phù hợp hoàn cảnh. Để làm được điều đó, mỗi người cần có ý thức học tập tiếng Việt, chọn lọc khi giao tiếp, tránh làm xấu đi vẻ đẹp vốn có của ngôn ngữ dân tộc. Đặc biệt, người trẻ cần học cách yêu tiếng Việt từ sách, văn chương, đời sống hằng ngày để thấy hết sự tinh tế và đầy bản sắc của nó. Giữ tiếng Việt trong sáng không phải là điều lớn lao, mà là những hành động nhỏ: viết đúng chính tả, nói lời hay ý đẹp, trân trọng ngôn ngữ của mình mỗi ngày.
Câu 2 (500 chữ):
Nguyễn Du – đại thi hào dân tộc – đã dựng nên bức chân dung Kim Trọng lý tưởng qua đoạn thơ đặc tả vẻ đẹp về tài, đức và gia thế. Mở đầu, tác giả giới thiệu tên tuổi, quê quán và dòng dõi Kim Trọng bằng cách kể tự nhiên: “Kim Trọng tên tự là Trọng Kim – Vốn người Viễn Châu”. Lối dẫn chuyện nhẹ nhàng mà trang trọng như một lời giới thiệu tiểu sử, làm nổi bật tính cách nho nhã, học vấn và xuất thân của nhân vật.
Kim Trọng là con nhà “trâm anh thế phiệt” – tức dòng dõi quý tộc, danh giá, học hành lễ nghĩa, được giáo dục chu toàn. Đó không chỉ là điều kiện vật chất mà còn cho thấy cội rễ văn hóa sâu sắc. Nhưng Nguyễn Du không chỉ dừng lại ở cái gốc ấy. Ông khẳng định: “Văn chương nết đất, thông minh tính trời” – một cách khen ngợi đầy chất thơ. Câu thơ như một lời khẳng định Kim Trọng không chỉ học giỏi, mà còn có thiên tư trời phú. Đây là kiểu nhân vật lý tưởng trong văn hóa Nho học: có gốc gác, có tài năng, có đạo đức.
Điểm đặc biệt là câu thơ “Phong tư tài mạo tốt vời – Vào trong phong nhã, ra ngoài hào hoa”. Câu thơ đối xứng nhịp nhàng, làm nổi bật phong thái toàn diện: từ dáng vẻ thanh lịch đến lối sống lịch thiệp. “Phong nhã” chỉ nét nho nhã bên trong, còn “hào hoa” thể hiện sự lịch thiệp khi giao tiếp. Cách miêu tả ấy khiến nhân vật không chỉ đẹp về hình thức mà còn toát lên khí chất – sự thu hút của người trí thức lý tưởng thời xưa.
Nguyễn Du không tô vẽ quá mức mà dùng ngôn ngữ tinh tế, nhẹ nhàng, giàu nhạc tính để dựng nên chân dung Kim Trọng. Từ ngoại hình đến phẩm chất, từ tài năng đến xuất thân, tất cả đều đạt đến mức “tốt vời” – tức là hơn cả mức hoàn hảo.
Đoạn thơ thể hiện cái nhìn đầy thiện cảm, trân trọng của Nguyễn Du với con người tài đức. Qua Kim Trọng, ta thấy được chuẩn mực của một người quân tử, đồng thời cũng cảm nhận được vẻ đẹp lý tưởng mà Nguyễn Du muốn gửi gắm qua Truyện Kiều.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
2 giờ trước
Top thành viên trả lời