
14/03/2025
14/03/2025
Bài thơ Hoa dong riềng của Nguyễn Đức Mậu không chỉ tái hiện hình ảnh một loài hoa mộc mạc của làng quê mà còn khắc họa những ký ức tuổi thơ khó quên của tác giả. Đoạn thơ trên chất chứa những hoài niệm về một thời gian khó, nhưng cũng đầy yêu thương.
Hình ảnh “Hoa dong riềng sót lại chờ tôi” mang ý nghĩa tượng trưng sâu sắc. Bông hoa đỏ rực ấy không chỉ là chứng nhân của thời gian mà còn là sự chờ đợi của ký ức, của những năm tháng đã xa. Từ “sót lại” gợi lên cảm giác nuối tiếc, nhắc nhở con người về những gì tưởng chừng đã mất nhưng vẫn còn đâu đó trong tâm hồn.
Câu thơ “Ơi màu hoa thuở đói nghèo kham khổ” gợi nhớ những ngày tháng khó khăn, khi củ dong riềng trở thành nguồn lương thực cứu đói. Hoa dong riềng không chỉ là biểu tượng của quê hương mà còn là biểu tượng của một thời kỳ gian khổ nhưng đầy nghị lực và tình người.
Hai câu thơ cuối “Mình thoáng chốc đã thành xưa cũ / Màu hoa tuổi thơ đó đến bây giờ” mang nỗi bâng khuâng, tiếc nuối. Thời gian trôi qua, con người trưởng thành, đổi thay, nhưng màu hoa ấy vẫn vẹn nguyên như chính những ký ức tuổi thơ không thể phai mờ. Qua đó, tác giả thể hiện nỗi nhớ quê hương da diết, sự trân trọng những giá trị bình dị nhưng sâu sắc trong cuộc đời.
Đoạn thơ với ngôn từ mộc mạc, giàu hình ảnh đã chạm đến cảm xúc của người đọc, khiến ta càng thêm trân quý những ký ức tuổi thơ, những điều giản dị nhưng thiêng liêng trong cuộc sống.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời