Nhà thơ Đoàn Trọng Hải sinh năm 1957 tại Quảng Nam, ông là một nhà thơ có nhiều đóng góp cho nền thi ca nước nhà. Ông thường viết về những vấn đề xã hội, thời sự và những chuyện riêng tư mang đến nhiều dư vị cho người đọc. Thơ của ông giản dị nhưng lại có sức lay động mạnh mẽ tới tâm hồn người đọc vì nó chạm đến những suy nghĩ chung của mọi người. Bài thơ "Anh Độc Thoại Trước Con Đường" là một ví dụ điển hình cho phong cách sáng tác của ông. Bài thơ này nói về sự cô đơn, lạc lõng của nhân vật trữ tình khi đứng trước con đường dài hun hút. Con đường ấy cũng giống như cuộc đời của mỗi người, có những lúc thăng trầm, có những lúc vui buồn, nhưng quan trọng nhất là chúng ta phải biết vượt qua những khó khăn đó để tiếp tục bước đi.
Bài thơ "Anh Độc Thoại Trước Con Đường" của Đoàn Trọng Hải là một tác phẩm thơ đầy cảm xúc, thể hiện sự cô đơn, lạc lõng của nhân vật trữ tình khi đối diện với thực tại cuộc sống. Bài thơ được viết theo thể thơ tự do, không tuân thủ bất kỳ quy tắc cụ thể nào về độ dài và nhịp điệu. Ngôn ngữ trong bài thơ rất giản dị, gần gũi với đời thường, tuy nhiên, nó lại mang tính biểu cảm cao, giúp truyền tải hiệu quả những tâm tư, suy nghĩ của nhân vật trữ tình.
Hình ảnh con đường dài hun hút xuất hiện xuyên suốt bài thơ, tượng trưng cho những khó khăn, thử thách mà nhân vật phải vượt qua. Con đường ấy rộng mở nhưng cũng đầy chông gai, khiến cho nhân vật cảm thấy bơ vơ, lạc lõng. Nhân vật trữ tình trong bài thơ là một người đàn ông đang đứng trước con đường dài hun hút, không biết nên đi theo hướng nào. Anh ta cảm thấy mình nhỏ bé, vô nghĩa trước thế giới bao la rộng lớn. Tâm trạng của nhân vật được thể hiện rõ nét qua những câu thơ sau:
"Tôi đứng đây, giữa dòng đời hối hả
Bơ vơ, lạc lõng, chẳng biết đi đâu"
Những câu thơ này đã khắc họa thành công nỗi cô đơn, trống trải của nhân vật trữ tình. Anh ta cảm thấy mình bị bỏ rơi, lạc lõng giữa dòng đời tấp nập. Nỗi buồn của nhân vật trữ tình càng được tô đậm thêm bởi khung cảnh thiên nhiên mênh mông, hoang vắng:
"Con đường dài hun hút, nắng chiều tà
Lòng tôi bỗng chốc, nặng trĩu sầu bi"
Khung cảnh thiên nhiên hùng vĩ, tráng lệ càng làm nổi bật lên sự nhỏ bé, yếu đuối của con người. Nhân vật trữ tình cảm thấy mình như bị nuốt chửng bởi thế giới bao la rộng lớn. Bài thơ kết thúc bằng lời khẳng định đầy chua chát của nhân vật trữ tình:
"Cuộc đời là vậy, ai cũng phải đi
Dù muốn hay không, cũng phải bước đi"
Nhân vật trữ tình nhận ra rằng, dù muốn hay không thì cuộc đời vẫn luôn vận hành theo quy luật của nó. Chúng ta không thể trốn tránh thực tại, chỉ có thể chấp nhận và vượt qua nó. Thông qua bài thơ, tác giả muốn gửi gắm tới người đọc thông điệp rằng, mỗi người đều cần phải tìm kiếm bản ngã của chính mình, xác định mục tiêu sống để có thể vượt qua những khó khăn, thử thách trong cuộc đời.
Tóm lại, bài thơ "Anh Độc Thoại Trước Con Đường" của Đoàn Trọng Hải là một tác phẩm thơ đầy cảm xúc, thể hiện sự cô đơn, lạc lõng của nhân vật trữ tình khi đối diện với thực tại cuộc sống. Bài thơ đã sử dụng những biện pháp nghệ thuật đặc sắc để khắc họa thành công tâm trạng của nhân vật trữ tình, đồng thời truyền tải hiệu quả thông điệp của tác giả.