Nhà thơ Hồ Ngọc Sơn sinh năm 1960 tại Quảng Trị, ông là nhà thơ có những vần thơ rất riêng, mang đậm chất trữ tình lãng mạn. Thơ ông thường nói về tình yêu đôi lứa, tình cảm gia đình và quê hương đất nước. Một số tác phẩm tiêu biểu của ông là: Gửi em dưới quê làng, Hoa cúc trắng, Em về Bình Dương, ... Trong đó bài thơ "Gửi em dưới quê làng" là một bài thơ hay và nổi tiếng nhất của ông. Bài thơ đã gây ấn tượng cho người đọc một cách sâu sắc bởi tình yêu chân thành, sâu sắc và mãnh liệt của chàng trai dành cho cô gái.
Mở đầu bài thơ là hình ảnh chiếc lá xa cành nhưng không mất đi màu xanh mà ngược lại nó vẫn giữ được màu xanh nguyên vẹn như lúc ban đầu. Từ đó ta có thể liên tưởng rằng dù cho có xa cách nhau nhưng tình cảm mà anh dành cho em vẫn không thay đổi, nó vẫn luôn ở trong trái tim anh cho đến hết cuộc đời.
Sao em xa anh đời vẫn xanh
Chiếc lá xa cành vẫn xanh màu xanh
Lời ru xưa hòa nắng trong vườn
Bốn mùa thơ an ủi tháng ngày
Câu hỏi tu từ "sao em xa anh đời vẫn xanh" được đặt ra như một lời tự vấn cho chính mình. Dù em có xa anh thì cuộc sống này vẫn tươi đẹp, vẫn tràn ngập màu xanh hi vọng. Màu xanh ấy cũng giống như màu xanh của chiếc lá tách rời khỏi cành, dẫu có khó khăn, cực nhọc nhưng chiếc lá ấy vẫn giữ được vẻ tươi mát vốn có của nó, không để màu xanh kia bị phai nhạt mà thay vào đó là sự mạnh mẽ vươn lên. Lời thơ như một lời động viên, an ủi cho chính mình và cả người kia của tác giả.
Anh đi xa bao núi bao rừng
Tình em như khe suối lưu luyến theo
Anh đi biệt tháng dài năm hạn
Tình em như sông dài sóng vỗ miên man
Tác giả đã so sánh tình yêu của mình ví như dòng suối, khe suối, sông, biển,...để diễn tả mức độ thiết tha, mặn nồng của nó. Dẫu cho anh có đi đâu về đâu, dù cho có bao nhiêu khó khăn, trắc trở thì tình yêu của chúng ta vẫn luôn bên nhau, thủy chung son sắt. Hai câu cuối của bài thơ được coi là đỉnh cao của nghệ thuật, là sự kết tinh tuyệt vời của tác giả:
Em đi về trời mây đồng bãi
Tình anh như dòng suối mênh mông
Trái tim đập chỉ một tiếng duy nhất
Đời mãi ngàn năm hát tình khúc em
Hình ảnh "em đi về trời mây đồng bãi" gợi cho ta thấy khoảng cách địa lý xa xôi, cách trở giữa anh và em. Tuy nhiên dù cho có xa nhau về mặt địa lý nhưng tình yêu của anh vẫn luôn hướng về em, vẫn như dòng suối mênh mông, rộng lớn không bao giờ cạn. Trái tim anh chỉ đập rộn ràng, sung sướng khi có em, chỉ duy nhất khi ở bên em thì tình yêu mới xuất hiện và theo anh đến suốt cuộc đời.
Bài thơ "Gửi em dưới quê làng" của Hồ Ngọc Sơn đã đem đến cho người đọc những cảm xúc thật sâu sắc về tình yêu đôi lứa. Đó là một tình yêu chân thành, sâu sắc và bền vững. Nó khiến cho ta thêm tin tưởng hơn vào tình yêu trong cuộc sống.