: Nguyễn Phan Hách là một nhà thơ nổi tiếng với nhiều tác phẩm hay và đặc sắc. Trong đó, không thể không kể đến bài thơ "Tôi yêu em". Bài thơ đã thể hiện được tình cảm của nhân vật trữ tình đối với quê hương, đất nước.
Bài thơ được chia thành hai khổ, mỗi khổ gồm bốn câu thơ. Khổ thơ đầu tiên nói về nỗi nhớ quê hương da diết của nhân vật trữ tình. Nhân vật trữ tình nhớ về những hình ảnh quen thuộc của làng quê Việt Nam như cánh đồng lúa chín vàng, dòng sông xanh biếc, tiếng chim hót líu lo,... Những hình ảnh ấy đã in sâu vào tâm trí của nhân vật trữ tình, trở thành một phần máu thịt của họ. Khổ thơ thứ hai tiếp tục thể hiện tình cảm của nhân vật trữ tình đối với quê hương. Nhân vật trữ tình nhớ về những người dân hiền lành, chất phác ở quê hương. Họ là những người nông dân cần cù, chịu khó, luôn lao động miệt mài trên ruộng đồng. Nhân vật trữ tình cũng nhớ về những kỷ niệm tuổi thơ êm đềm, hạnh phúc bên gia đình, bè bạn.
Qua hai khổ thơ, ta thấy được tình cảm của nhân vật trữ tình đối với quê hương, đất nước thật sâu sắc, tha thiết. Đó là một tình yêu quê hương chân thành, giản dị nhưng vô cùng thiêng liêng. Tình cảm ấy được thể hiện qua những hình ảnh, ngôn ngữ giản dị, mộc mạc nhưng giàu sức gợi.
Bên cạnh việc thể hiện tình cảm của nhân vật trữ tình đối với quê hương, đất nước, bài thơ còn thể hiện niềm tự hào dân tộc của tác giả. Tác giả tự hào về vẻ đẹp của quê hương, đất nước, về những con người hiền lành, chất phác nơi đây. Đồng thời, tác giả cũng mong muốn được đóng góp công sức của mình để xây dựng quê hương, đất nước ngày càng giàu đẹp, phồn vinh.
Tóm lại, bài thơ "Tôi yêu em" của Nguyễn Phan Hách là một bài thơ hay và ý nghĩa. Bài thơ đã thể hiện được tình cảm của nhân vật trữ tình đối với quê hương, đất nước một cách chân thành, tha thiết. Qua đó, tác giả cũng thể hiện niềm tự hào dân tộc và mong muốn được đóng góp công sức của mình để xây dựng quê hương, đất nước ngày càng giàu đẹp, phồn vinh.
câu 1: Trong tác phẩm "Tổ Quốc Gọi Tên Mình", tác giả Nguyễn Phan Quế Mai đã khéo léo khắc họa hình ảnh đất nước Việt Nam hùng vĩ, kiên cường và đầy lòng yêu thương qua góc nhìn của nhân vật "tôi". Từ những dòng thơ đầu tiên, ta đã cảm nhận được sự gắn bó mật thiết giữa con người và Tổ quốc. Tiếng sóng Trường Sa, Hoàng Sa vang vọng, mang theo hơi thở của biển cả, của lịch sử oai hùng. Những cơn bão tố dập dồn, chẳng lưới, bủa vây chính là thử thách, khó khăn mà Tổ quốc đang phải đối mặt. Tuy nhiên, dù có gian nan đến đâu, nhân vật "tôi" vẫn luôn giữ vững niềm tin, lòng dũng cảm và tinh thần yêu nước nồng nàn.
Nhân vật "tôi" trong tác phẩm là một người con ưu tú của đất nước, luôn dành trọn trái tim cho Tổ quốc. Tiếng sóng Trường Sa, Hoàng Sa không chỉ đơn thuần là âm thanh của biển cả mà còn là lời kêu gọi thiêng liêng, thúc giục nhân vật "tôi" đứng lên bảo vệ quê hương. Bão tố dập dồn, chẳng lưới, bủa vây chính là minh chứng cho sự tàn phá của chiến tranh, của kẻ thù xâm lược. Nhưng thay vì sợ hãi, nhân vật "tôi" lại xem đó là cơ hội để khẳng định sức mạnh, ý chí kiên cường của dân tộc.
Hình ảnh ngọn đuốc hòa bình rực cháy là biểu tượng cho khát vọng tự do, hạnh phúc của nhân dân. Nhân vật "tôi" hiểu rõ rằng, để đạt được hòa bình, chúng ta phải trải qua biết bao gian khổ, hy sinh. Chính vì vậy, họ nguyện hiến dâng tuổi trẻ, góp phần xây dựng và bảo vệ Tổ quốc.
Qua những dòng thơ, ta thấy được tình yêu Tổ quốc tha thiết, mãnh liệt của nhân vật "tôi". Họ không chỉ yêu mến quê hương mà còn sẵn sàng hy sinh tất cả để bảo vệ nó. Tình cảm ấy thật đáng trân trọng và ngưỡng mộ.
Tác phẩm "Tổ Quốc Gọi Tên Mình" không chỉ là lời ca ngợi vẻ đẹp của đất nước mà còn là lời kêu gọi hành động, khơi dậy niềm tự hào dân tộc và ý chí bảo vệ Tổ quốc trong mỗi con người.