Đọc văn bản sau: 1. PHẦN ĐỌC HIỂU (4,0 điểm) Đọc văn bản sau: Trước khi đi học về, hãy để quên một cái gì đó (Lược trích: Lớp học của tôi bỗng xôn xao vì một chuyện lạ: thằng Tí là người luôn đi học...

thumb up 0
thumb down
Trả lời câu hỏi của Cà phê muối ☕
  • Câu trả lời phải chính xác, đầy đủ dựa trên kiến thức xác thực:
    • ✔ Đối với câu hỏi trắc nghiệm: Đưa đáp án lựa chọn + giải thích lý do chọn đáp án.
    • ✔ Đối với câu hỏi tự luận: Đưa lời giải và đáp án cho câu hỏi.
    • ✔ Đối với câu hỏi trả lời ngắn: Đưa ra đáp án + giải thích lý do.
    • ✔ Chấp nhận sử dụng ảnh do thành viên viết tay, ảnh cần rõ nét, không bị mờ, vỡ ảnh.
  • Sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, dễ hiểu.
  • Tránh đưa ra các ý kiến cá nhân mang tính chất chủ quan.
  • Nếu sử dụng thông tin từ nguồn khác, phải trích dẫn nguồn đầy đủ và chính xác.
  • Tuyệt đối không được sao chép các thông tin từ các trang khác, từ AI hoặc chatGPT.
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

13/04/2025

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
ii:
câu 1: ### Instruction:
Đọc văn bản sau:

Trước khi đi học về, hãy để quên một cái gì đó (Lược trích: Lớp học của tôi bỗng xôn xao vì một chuyện lạ: Thằng Tí là người luôn đi học sớm. Khi đến lớp, nó nhảy xổ đến bàn cô giáo nhặt một cái gì đó rồi đi về bàn mình và cười miết. Chúng tôi cố gắng đi sớm hơn nhưng vẫn đến sau thằng Tí. Mãi cả tuần sau, tôi mới trở thành người đến lớp đầu tiên.) Trên bàn cô có một gói giấy nhỏ. Khi mở ra bên trong có một viên kẹo, chẳng biết ai đã để ở đây và để khi nào. Tôi vừa lột viên kẹo bỏ vào miệng thì vừa lúc thằng Tí xông vào. Tôi hét to: "Tạo biết bí mật của mày rồi!" Thằng Tí bĩu môi: "Mày ngu quá, nếu mày là tao thì mày đã biết." Tôi ngạc nhiên: "Tao ngu chỗ nào?" Thằng Tí nói: "Chẳng hạn như từ bây giờ, mày cứ đến lớp sớm mười lăm phút, đem theo kẹo mà chia cho tụi nó. Rồi xem có còn bí mật được nữa không?" Tôi vỗ tay: "Hay! Hay!" Và từ đó trở đi, tôi luôn là người đến lớp sớm nhất. Lúc này, trong lớp chưa có ai, tôi mang kẹo ra chia từng đứa một. Cả nhóm càng ngày càng đông, nhưng tôi không bỏ rơi thằng Tí, vẫn chăm sóc cho nó tận tình. Một hôm, tôi đến lớp sớm hơn bao giờ hết. Vừa bước chân vào cửa, tôi đã thấy một gói giấy nhỏ dưới đất. Tôi vội chạy đến gần cửa sổ, nhìn xuống sân. Chao ôi! Hàng chục gói giấy nhỏ nằm la liệt dưới sàn. Tôi vội chạy vô lớp, kêu gọi lũ bạn: "Ra coi kìa! Kẹo ở dưới sân trường nhiều lắm, kì quá!" Lũ bạn tôi ngơ ngác chạy ra, rồi quay lại lè lưỡi: "Kẹo gì mà ghê thế?" Tôi cũng thấy lạ, cầm một gói lên, cắn thử. Nó ngọt thơm, ngon tuyệt. Bọn bạn tôi lần lượt nếm thử. Tất cả đều tấm tắc khen ngon. Thế rồi, tụi bạn tôi tranh nhau kéo ra sân lấy kẹo. Chỉ một lát sau, hàng chục gói kẹo biến mất. Trong lớp tôi, không ai biết ai đã để kẹo ở đó, và ai là người đã mang kẹo đến. Đó là một điều bí mật ngọt ngào. Cách vài hôm, lại thêm một điều bí mật ngọt ngào nữa xảy ra. Lần này, trên bàn cô giáo có một mẩu bánh mì. Mẩu bánh cứng quèo. Cô hỏi cả lớp: "Cái này từ đâu ra?" Chúng tôi nhìn nhau, lắc đầu không biết. Cô thở dài, bỏ mẩu bánh vào thùng rác. Vứt đi thì cũng vứt rồi, vậy mà sao trống ngực tôi đánh thình thịch, cứ như là tôi đã làm điều gì sai trái. Ngày hôm sau, tôi đến lớp thật sớm. Tìm mãi, tôi không thấy mẩu bánh mì của hôm qua đâu. Người trực nhật đã quét dọn sạch sẽ. Giữa cái bảng đen, tôi thấy có một dòng chữ nhỏ: "Sáng mai, đúng giờ này, bạn nào trực nhật thì lên bảng xóa dòng chữ này hộ, cám ơn." Thì ra là Tí Nị. Nhỏ này nghịch ngợm và can đảm thật. Nhưng xóa chữ xong, làm thế nào để trả lời câu hỏi của cô giáo đây? Tôi lo lắng, thấp thỏm suốt buổi học. Còn mấy phút nữa là hết giờ, tôi đánh bạo chạy lên bảng xóa dòng chữ. Có một mảnh giấy nhỏ vo tròn ném qua khe cửa lọt vào ngăn bàn tôi. Tôi mở ra đọc, bên trong có mấy chữ: "Đừng sợ, cứ đem mẩu bánh bỏ vào thùng rác là xong." Đúng y như lời dặn của Tí Nị. Từ đó trở đi, mỗi khi có chuyện gì lạ, chúng tôi lại chờ xem ai là người giải quyết. Người ấy có thể là tôi, có thể là Tí Nị, cũng có thể là một bạn nào khác. Chúng tôi không cần biết ai đã làm, chỉ cần biết chuyện gì đã xảy ra. Những bí mật ngọt ngào cứ tiếp tục diễn ra. Bạn bè tôi ngày càng đông, nhưng không ai thay thế được vị trí của những người bạn cũ. Bây giờ, mỗi khi nhớ lại, tôi vẫn còn cảm thấy nôn nao, háo hức như ngày đầu tiên được đến lớp.

(Trích Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ, Nguyễn Ngọc Thuần, NXB Trẻ, TP Hồ Chí Minh, 2024, tr. 59 - 62)

Thực hiện các yêu cầu:
. Xác định ngôi kể của văn bản trên.
. Ghi lại câu có thành phần phụ chú trong văn bản trên.
. Theo em, điều bí mật mà người bố nhắc đến là gì? Vì sao?
. Cuối văn bản, nhân vật tôi khuyên mọi người "trước khi đi học về, bạn hãy nhớ để quên một cái gì đó" để trở thành người lạ mặt. Lời khuyên đó cho thấy mong muốn gì của cậu bé?
. Người bố của nhân vật tôi cho rằng: "Khi nhận một món quà không biết ai gởi, con sẽ yêu tất cả những người con quen". Em có đồng tình với quan điểm này hay không? Vì sao?
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon
Hermione

18/04/2025

Cà phê muối ☕

Câu 1: Xác định ngôi kể của văn bản trên

Ngôi kể trong văn bản trên là ngôi thứ nhất, vì nhân vật "tôi" là người kể lại câu chuyện và các sự kiện, cảm xúc trong bài đều được mô tả từ góc nhìn của nhân vật này.

Câu 2: Ghi lại câu có thành phần phụ chủ trong văn bản trên

Câu có thành phần phụ chủ trong văn bản là:

"Trước khi đi học về, hãy để quên một cái gì đó."

Ở đây, thành phần "Trước khi đi học về" là thành phần phụ chủ.

Câu 3: Theo em, điều bí mật mà người bố nhắc đến là gì? Vì sao?

Theo em, điều bí mật mà người bố nhắc đến chính là "món quà" mà mỗi người bạn trong lớp dành cho nhau, và tình cảm bạn bè, sự quan tâm lặng lẽ, không cần công khai hay biết rõ người tặng. Cậu bé và các bạn trong lớp đều không biết ai là người gửi món quà, nhưng chính sự ẩn danh này khiến họ cảm thấy yêu thương và gần gũi với tất cả mọi người trong lớp. Bí mật này là sự thể hiện của tình bạn và lòng yêu thương lặng lẽ, không cần phải biết rõ mọi thứ để cảm nhận được giá trị của nó.

Câu 4: Cuối văn bản, nhân vật tôi khuyên mọi người “trước khi đi học về, bạn hãy nhớ để quên một cái gì đó" để trở thành người lạ mặt. Lời khuyên đó cho thấy mong muốn gì của cậu bé?

Lời khuyên này của cậu bé cho thấy mong muốn về sự kết nối và sự chia sẻ trong cộng đồng bạn bè. Cậu bé muốn mọi người có thể trao nhau những món quà và tình cảm mà không cần biết rõ nguồn gốc, giống như một sự bất ngờ dễ chịu và thú vị. Điều này giúp tạo ra một không gian ấm áp, nơi mà mỗi cá nhân đều có thể cảm nhận được sự quan tâm, yêu thương mà không phải quá chú trọng vào việc ai là người thực hiện hành động đó. Lời khuyên này cũng thể hiện sự khát khao về một thế giới giản dị nhưng đầy tình cảm.

Câu 5: Người bố của nhân vật tôi cho rằng: “Khi nhận một món quà không biết ai gởi, con sẽ yêu tất cả những người con quen”. Em có đồng tình với quan điểm này hay không? Vì sao?

Em đồng tình với quan điểm của người bố. Vì khi nhận một món quà mà không biết ai gửi, chúng ta sẽ không phân biệt, không đánh giá ai trước ai sau. Điều đó khiến tình cảm trở nên vô tư và trong sáng. Tình yêu và sự quan tâm được thể hiện qua những hành động giản dị, không cần biết đến cái tôi hay mục đích cá nhân. Từ đó, tình bạn, tình yêu thương không bị giới hạn bởi sự phân biệt mà được gắn kết bởi sự chân thành và cảm nhận từ trái tim.

II. PHẦN VIẾT (6,0 điểm)

Câu 1: Viết đoạn văn nghị luận phân tích một số đặc sắc nghệ thuật của văn bản ở phần Đọc hiểu.

Văn bản "Trước khi đi học về, hãy để quên một cái gì đó" của tác giả Nguyễn Ngọc Thuần có nhiều đặc sắc nghệ thuật làm nổi bật tính cách nhân vật và ý nghĩa câu chuyện. Đầu tiên, tác giả sử dụng ngôi kể thứ nhất, giúp người đọc cảm nhận được suy nghĩ và cảm xúc của nhân vật tôi, từ đó tạo sự gần gũi và đồng cảm. Các chi tiết miêu tả trong văn bản rất sinh động và hấp dẫn, đặc biệt là sự bí ẩn về người lạ mặt đã khiến cho câu chuyện trở nên thú vị và cuốn hút. Câu chuyện không có cao trào kịch tính mà chủ yếu tạo dựng không khí bất ngờ, thú vị qua từng hành động nhỏ của nhân vật. Lối viết mộc mạc, giản dị nhưng giàu ý nghĩa, tạo nên sự ngạc nhiên nhẹ nhàng nhưng đầy cảm xúc. Bên cạnh đó, cách xây dựng tình huống "người lạ mặt" - một bí mật không ai giải đáp được, đã khéo léo dẫn dắt người đọc suy nghĩ về sự quan tâm âm thầm trong tình bạn, tình thầy trò. Ngoài ra, tác giả cũng đã sử dụng những đoạn hội thoại ngắn gọn nhưng sâu sắc, thể hiện sự ngây ngô của lứa tuổi học trò và sự khám phá thế giới xung quanh qua những trò đùa ngây thơ.

Câu 2: Viết bài văn nêu suy nghĩ của mình về việc biến cái cũ thành cái mới và biến cái mới thành cái quen thuộc của con người trong đời sống hiện đại ngày nay.

Trong cuộc sống hiện đại, chúng ta có thể nhận thấy rõ sự chuyển mình không ngừng của xã hội và con người, qua đó việc biến cái cũ thành cái mới và cái mới thành cái quen thuộc đã trở thành một phần không thể thiếu. Từ những thói quen sinh hoạt cho đến những ý tưởng sáng tạo, việc cách tân và sáng tạo không ngừng đã giúp cuộc sống của con người trở nên thú vị và đầy ý nghĩa.

Việc biến cái cũ thành cái mới thể hiện sự sáng tạo và sự thích ứng của con người đối với môi trường thay đổi. Chẳng hạn, trong ngành công nghệ, những sản phẩm cũ sẽ được cải tiến, thay đổi để phù hợp với nhu cầu hiện đại. Ví dụ, điện thoại di động ban đầu chỉ là một thiết bị liên lạc, nhưng qua thời gian, chúng đã trở thành những công cụ đa năng không thể thiếu trong cuộc sống của con người, từ việc kết nối xã hội đến giải trí và làm việc. Chính sự chuyển đổi này đã làm cho cái cũ trở thành cái mới, phù hợp với xu hướng hiện đại.

Bên cạnh đó, việc biến cái mới thành cái quen thuộc cũng rất quan trọng. Những phát minh, sáng kiến mới khi được đưa vào ứng dụng phải được tiếp nhận và làm quen với đời sống của mọi người. Điều này không hề dễ dàng, bởi một cái mới đôi khi sẽ gây cảm giác lạ lẫm và khó khăn. Tuy nhiên, nhờ vào sự kiên trì và lòng quyết tâm, cái mới sẽ dần trở thành một phần trong cuộc sống của chúng ta. Chẳng hạn, việc sử dụng Internet để học tập, làm việc và giao tiếp đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống hiện đại, dù trước đây nó là một điều hoàn toàn mới lạ với phần đông người dân.

Nhìn chung, việc biến cái cũ thành cái mới và cái mới thành cái quen thuộc không chỉ giúp con người thích nghi với thời đại mà còn thúc đẩy sự phát triển của xã hội. Chính sự sáng tạo và đổi mới liên tục trong mỗi lĩnh vực đã tạo nên những thay đổi tích cực, giúp xã hội tiến bộ và phát triển mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Trong đời sống hiện đại ngày nay, việc chấp nhận và sáng tạo không ngừng sẽ giúp con người không bị lạc hậu mà luôn luôn bắt kịp với thời đại, tạo nên một tương lai đầy hứa hẹn.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
location.svg Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Đào Trường Giang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved