Mùa xuân đến với những dấu hiệu đặc trưng như hoa đào nở, cây cối đâm chồi nảy lộc. Mùa xuân cũng là thời khắc quan trọng nhất trong năm bởi đó là khi mọi người cùng nhau đón Tết cổ truyền. Trong không khí náo nức ấy, tác giả Chu Thùy Liên đã sáng tác bài thơ "Mùa hoa mận". Bài thơ thể hiện nỗi niềm của một người xa quê, nỗi nhớ quê hương da diết. Qua việc miêu tả hình ảnh mùa hoa mận nở, tác giả gợi lên những kỷ niệm đẹp đẽ về tuổi thơ và tình cảm gắn bó với quê hương.
Câu thơ đầu tiên đã giới thiệu về hình ảnh cành mận bung trắng muốt - một hình ảnh đặc trưng của núi rừng Tây Bắc mỗi dịp xuân về. Cành mận bung nở trắng muốt được coi là tín hiệu để những người dân nơi đây biết rằng xuân đã về. Cành mận còn gợi nhắc mọi người nhớ tới những hoạt động sinh hoạt ngày xuân. Dưới tán mận, dưới sắc trắng tinh khôi của hoa mận, các hoạt động của người dân diễn ra hết sức sôi nổi và nhộn nhịp. Đó là sự "háo hức" của lũ trẻ khi được mặc áo mới, là sự "xôn xang" lo lắng của người mẹ khi chuẩn bị đón năm mới. Đó còn là sự "rộn ràng" của những cô gái đang chuẩn bị trang phục để đi chơi xuân. Và đó còn là sự "bừng sáng" của ánh nắng mặt trời khi xuân về. Tất cả những hoạt động đó diễn ra dưới tán mận, dưới sắc trắng tinh khôi của hoa mận.
Không khí sinh hoạt của dân làng trở nên rộn ràng hơn bao giờ hết. Đặc biệt nhất là hình ảnh "con trai háo hức chơi cù/con gái rộn ràng khăn áo/bóng bay nâng ước mơ con trẻ". Hình ảnh những đứa trẻ hồn nhiên, ngây thơ chơi đùa trên sân bãi khiến chúng ta không khỏi nhớ về tuổi thơ tươi đẹp. Đó là tiếng cười giòn tan của lũ trẻ, là tiếng thổi sáo, thổi khèn của những chàng trai, là tiếng hát trong trẻo của những cô gái. Tất cả tạo nên một bức tranh sinh hoạt đầy sống động và vui tươi.
Bên cạnh đó, hình ảnh "cành mận bung trắng muốt" được lặp lại bốn lần trong bài thơ như một điệp khúc. Điệp khúc này có tác dụng nhấn mạnh vẻ đẹp của thiên nhiên, đồng thời là sợi dây kết nối các hoạt động của con người. Cành mận không chỉ là biểu tượng của mùa xuân mà còn là chứng nhân cho những hoạt động sinh hoạt của người dân Tây Bắc. Nó là nơi diễn ra những trò chơi dân gian, là nơi những cô gái chuẩn bị trang phục, là nơi những đứa trẻ háo hức chờ đợi Tết đến. Cành mận bung trắng muốt là tín hiệu của mùa xuân, là tín hiệu của niềm vui, hạnh phúc.
Bài thơ "Mùa hoa mận" đã vẽ nên một bức tranh mùa xuân Tây Bắc vô cùng sinh động và ấm áp. Bức tranh ấy tràn ngập màu sắc, âm thanh và ánh sáng. Màu trắng của hoa mận, màu đỏ của chiếc áo, màu xanh của trang phục truyền thống, màu vàng của nắng,... hòa quyện vào nhau tạo nên một bức tranh rực rỡ sắc màu. Âm thanh của tiếng cười nói, tiếng khèn, tiếng sáo,... rộn rã vang vọng khắp núi rừng. Ánh sáng của nắng sớm ban mai, của những ngọn đèn lồng,... lung linh, rực rỡ.