Trong xã hội phong kiến xưa, người phụ nữ luôn phải chịu những bất công, những định kiến xã hội. Họ luôn phải sống một cuộc đời cam chịu, nhẫn nhục, không có quyền lên tiếng. Điều này được thể hiện rất rõ qua hình ảnh người phụ nữ trong tác phẩm "Người con gái Nam Xương" của Nguyễn Dữ. Nhân vật chính trong truyện là Vũ Nương - một người phụ nữ đức hạnh, chung thủy nhưng lại phải chịu một số phận oan khuất, ngang trái.
Vũ Nương là một người phụ nữ có nhan sắc, có đức hạnh. Nàng là một người vợ hiền thục, một người dâu thảo, một người mẹ đảm đang. Khi chồng đi lính, nàng ở nhà chăm sóc mẹ chồng, nuôi dạy con nhỏ, lo toan mọi việc trong gia đình. Nàng luôn giữ gìn khuôn phép, không để xảy ra điều tiếng gì.
Khi Trương Sinh trở về, nghi ngờ vợ mình thất tiết, Vũ Nương đã hết lời thanh minh, giải thích. Nhưng Trương Sinh vẫn không tin, mắng nhiếc, đánh đuổi nàng đi. Vũ Nương đành phải nhảy sông tự vẫn để chứng minh sự trong sạch của mình. Cái chết của Vũ Nương là một bi kịch đau lòng, thể hiện sự bất công, tàn bạo của xã hội phong kiến.
Vẻ đẹp của Vũ Nương được thể hiện qua nhiều khía cạnh. Trước hết, đó là vẻ đẹp ngoại hình. Nàng được miêu tả là một người phụ nữ "tính đã thùy mị, nết na, lại thêm tư dung tốt đẹp". Vẻ đẹp ấy khiến cho Trương Sinh "mến vì dung hạnh, xin với mẹ đem trăm lạng vàng cưới về".
Không chỉ có vẻ đẹp ngoại hình, Vũ Nương còn là một người phụ nữ có đức hạnh, chung thủy. Trong suốt thời gian chồng đi lính, nàng luôn giữ gìn khuôn phép, không để xảy ra điều tiếng gì. Khi bị chồng nghi ngờ, nàng đã hết lời thanh minh, giải thích. Sự chung thủy, hiếu thảo của Vũ Nương được thể hiện qua hành động nàng chăm sóc mẹ chồng, nuôi dạy con nhỏ, lo toan mọi việc trong gia đình.
Ngoài ra, Vũ Nương còn là một người phụ nữ có lòng vị tha, bao dung. Khi bị chồng nghi ngờ, nàng đã hết lời thanh minh, giải thích. Dù bị chồng đánh đuổi, nàng vẫn không oán trách, vẫn mong chồng hiểu cho tấm lòng của mình.
Tuy nhiên, số phận của Vũ Nương lại vô cùng bất hạnh. Nàng phải chịu cảnh chia ly, xa cách với chồng. Khi chồng trở về, nàng lại phải chịu một nỗi oan nghiệt, bị chồng nghi ngờ, đánh đuổi. Cuối cùng, nàng đã phải chọn cái chết để chứng minh sự trong sạch của mình.
Cái chết của Vũ Nương là một bi kịch đau lòng, thể hiện sự bất công, tàn bạo của xã hội phong kiến. Xã hội ấy đã đẩy những người phụ nữ tài sắc, đức hạnh như Vũ Nương vào bước đường cùng, khiến họ phải tìm đến cái chết để giải thoát cho bản thân.
Qua nhân vật Vũ Nương, tác giả Nguyễn Dữ đã lên án tố cáo xã hội phong kiến nam quyền, bất công, chà đạp lên quyền sống, quyền hạnh phúc của người phụ nữ. Đồng thời, ông cũng ca ngợi vẻ đẹp tâm hồn cao quý của người phụ nữ Việt Nam.