Thơ ca luôn đóng vai trò quan trọng trong việc thể hiện tâm tư, tình cảm của con người. Trong dòng chảy của văn học Việt Nam, có rất nhiều tác phẩm đã thành công trong việc khắc họa hình ảnh người lính. Một trong số đó là bài thơ "Những người đi tới biển" của tác giả Thanh Thảo. Đoạn trích được phân tích nằm ở phần đầu chương I của trường ca, tập trung miêu tả hình tượng người lính trong cuộc hành quân gian khổ.
Mở đầu đoạn trích, tác giả đã giới thiệu về xuất thân của những người lính:
"Họ ra đi từ đó
Không ai trở về nữa
Nhưng họ đã vượt qua rồi."
Những người lính này đều xuất thân từ nhiều hoàn cảnh khác nhau, có thể là nông dân hoặc tri thức. Tuy nhiên, tất cả đều chung một lý tưởng cao đẹp, sẵn sàng hy sinh vì độc lập tự do của Tổ quốc. Trên chặng đường hành quân, họ phải đối mặt với muôn vàn khó khăn, thử thách. Thời tiết khắc nghiệt, địa hình hiểm trở,... khiến cho cuộc hành trình trở nên gian nan hơn bao giờ hết. Nhưng bằng ý chí kiên cường, quyết tâm sắt đá, họ đã vượt qua tất cả để tiến bước về phía trước. Hình ảnh "dấu chân in trên đường" là minh chứng cho sự kiên cường, gan dạ của những người lính.
Bên cạnh đó, tác giả còn khắc họa tâm hồn lãng mạn, tinh thần lạc quan của người lính. Dù phải đối mặt với gian khổ, nhưng họ vẫn giữ được niềm tin vào tương lai tươi sáng:
"Sắc như cỏ
Yếu mềm như cỏ
Mãnh liệt như cỏ
Cơn gió lạ một chiều không rõ rệt
Hoa chuẩn bị âm thầm trong đất
Nơi đó nhất định mùa xuân sẽ bùng lên."
Câu thơ "sắc như cỏ", "yếu mềm như cỏ", "mãnh liệt như cỏ" đã sử dụng biện pháp tu từ so sánh, nhằm nhấn mạnh vẻ đẹp tâm hồn của người lính. Họ giống như loài cỏ dại, dù nhỏ bé nhưng lại sở hữu sức sống mãnh liệt, kiên cường. Dù gặp phải bão giông, nắng gắt, mưa rào, cỏ vẫn vươn mình đứng thẳng, xanh tốt. Hình ảnh ẩn dụ "cơn gió lạ một chiều không rõ rệt" gợi lên sự mơ hồ, bâng khuâng của tuổi trẻ. Tuổi trẻ là giai đoạn đẹp đẽ nhất của cuộc đời, nhưng cũng là lúc con người dễ dàng bị lung lay bởi những cám dỗ. Tuy nhiên, người lính đã vượt qua được những cám dỗ ấy, để tiếp tục hành trình của mình. Họ luôn giữ vững niềm tin vào tương lai tươi sáng, rằng "hoa chuẩn bị âm thầm trong đất/ Nơi đó nhất định mùa xuân sẽ bùng lên".
Sự ra đi của những người lính đã để lại nỗi tiếc thương vô hạn cho gia đình, đồng đội, và toàn xã hội. Đó là những mất mát to lớn, không gì có thể bù đắp được. Tuy nhiên, sự ra đi ấy cũng là một sự hy sinh cao cả, góp phần tô thắm truyền thống yêu nước của dân tộc ta.
Qua đoạn trích, tác giả Thanh Thảo đã khắc họa thành công hình tượng người lính trong cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước. Họ là những con người giản dị, mộc mạc nhưng lại sở hữu ý chí kiên cường, tinh thần lạc quan, và lòng yêu nước sâu sắc. Hình tượng người lính đã trở thành nguồn cảm hứng bất tận cho thơ ca, nhạc họa, và điện ảnh.
Bài thơ "Những người đi tới biển" là một tác phẩm hay, giàu ý nghĩa. Tác phẩm đã góp phần tôn vinh vẻ đẹp của người lính, đồng thời khơi dậy lòng biết ơn và tự hào của mỗi người dân Việt Nam đối với thế hệ cha anh đã hy sinh xương máu để giành lấy độc lập tự do cho Tổ quốc.