câu 1: Đoạn trích trên sử dụng phương thức biểu đạt chính là tự sự. Đoạn trích kể lại một câu chuyện ngắn gọn về hai cha con người mù, tập trung vào việc miêu tả hành động, lời thoại của nhân vật để thể hiện chủ đề chính của câu chuyện - lòng hiếu thảo, sự hy sinh thầm lặng của người cha dành cho con cái. Ngoài ra, đoạn trích còn sử dụng một số yếu tố khác như miêu tả ngoại hình, tâm trạng nhân vật,... để tăng tính chân thực và cảm xúc cho câu chuyện.
câu 2: Câu chuyện được kể bằng ngôi thứ ba. Người kể giấu mình và gọi tên nhân vật theo tên của họ.
câu 3: Câu chuyện về cha con người mù đã gợi lên những suy nghĩ sâu sắc về lòng hiếu thảo và sự hy sinh cao cả của người cha dành cho con cái. Hành động và câu nói của người cha thể hiện tình yêu thương vô bờ bến, sự quan tâm và mong muốn con cái được hạnh phúc, thành công.
Người cha mù dù không nhìn thấy nhưng vẫn luôn dõi theo từng bước chân của con trai. Ông cảm nhận mọi thứ bằng trái tim và linh cảm, luôn lo lắng cho tương lai của con. Khi con trai gọi món mì bò, ông không hề biết rằng con trai chỉ đủ tiền mua một bát mì nước, nhưng ông vẫn vui mừng và hào phóng chia sẻ miếng thịt duy nhất cho con. Điều này thể hiện tấm lòng bao dung, vị tha và sự hi sinh thầm lặng của người cha.
Hành động của người cha khi gắp miếng thịt sang bát con trai cũng mang ý nghĩa sâu xa. Ông muốn con trai được hưởng trọn vẹn niềm vui và hạnh phúc, được ăn ngon, được học hành thành đạt. Ông muốn truyền tải thông điệp rằng, gia đình là nơi nương tựa vững chắc, là chỗ dựa tinh thần giúp con vượt qua khó khăn.
Tuy nhiên, điều đáng trân trọng hơn nữa chính là thái độ của người con trai đối với cha. Cậu bé không hề tỏ ra bối rối hay xấu hổ vì hoàn cảnh gia đình khó khăn. Thay vào đó, cậu bé rất ngoan ngoãn vâng lời cha, chăm sóc cha tận tình. Cậu bé hiểu rõ nỗi lòng của cha và luôn cố gắng đáp lại tình yêu thương ấy bằng tất cả khả năng của mình.
Câu chuyện kết thúc bằng hình ảnh người cha mỉm cười, ánh mắt tràn đầy yêu thương và tự hào. Nụ cười ấy như một lời khẳng định rằng, dù cuộc sống có khó khăn đến đâu, tình yêu thương và sự hy sinh của cha mẹ sẽ luôn là động lực giúp con cái vươn lên và trưởng thành.
Tóm lại, câu chuyện về cha con người mù đã khắc họa một bức tranh đẹp về tình phụ tử thiêng liêng. Nó nhắc nhở mỗi người con hãy luôn biết ơn và trân trọng tình yêu thương của cha mẹ, đồng thời phải nỗ lực hết mình để đền đáp công ơn ấy.
câu 4: Trong câu văn "Người cha nói với giọng hiền từ, đôi mắt tuy mờ đục vô hồn, nhưng trên khuôn mặt đầy nếp nhăn lại sáng lên nụ cười ấm áp", tác giả sử dụng biện pháp tu từ đối lập.
* Đối lập: Câu văn tạo nên sự đối lập giữa hình ảnh bên ngoài và tâm hồn bên trong của người cha.
* Hình ảnh bên ngoài: "Đôi mắt mờ đục vô hồn": Hình ảnh thể hiện sự già nua, yếu đuối, thậm chí là bất lực của người cha.
* Tâm hồn bên trong: "Giọng hiền từ", "Nụ cười ấm áp": Thể hiện tấm lòng yêu thương, quan tâm, lo lắng của người cha dành cho con trai.
Hiệu quả nghệ thuật:
* Gợi hình: Tạo nên hình ảnh cụ thể, sinh động về người cha, giúp người đọc dễ dàng hình dung được ngoại hình và tính cách của nhân vật.
* Gợi cảm: Nhấn mạnh sự tương phản giữa vẻ bề ngoài già nua, yếu đuối và tâm hồn ấm áp, giàu lòng yêu thương của người cha. Từ đó, câu văn gợi lên sự xúc động, đồng thời khẳng định giá trị cao đẹp của tình phụ tử.
Biện pháp tu từ đối lập đã góp phần làm tăng sức biểu đạt cho câu văn, khiến nó trở nên sâu sắc và lay động lòng người. Nó cũng giúp người đọc hiểu rõ hơn về phẩm chất đáng quý của người cha, đồng thời khơi gợi những suy ngẫm về tình cảm gia đình thiêng liêng.
câu 5: Trong đoạn trích trên, tác giả đã khắc họa thành công hình ảnh đẹp đẽ của người con hiếu thảo và người cha mù lòa. Người con dù còn trẻ tuổi nhưng đã thể hiện sự trưởng thành, trách nhiệm và lòng hiếu thảo sâu sắc đối với cha. Cậu con trai đã chủ động giúp đỡ cha, chăm sóc cha tận tình, chu đáo. Hành động của cậu con trai đã thể hiện tấm lòng hiếu thảo, sự quan tâm và lo lắng dành cho cha. Bên cạnh đó, người cha cũng là một người cha mẫu mực, giàu lòng yêu thương con cái. Dù bị mù lòa, nhưng ông vẫn luôn quan tâm, chăm sóc con cái hết mực. Ông đã dành những điều tốt đẹp nhất cho con, mong con được học hành thành đạt, trở thành người có ích cho xã hội. Qua đoạn trích, chúng ta có thể rút ra được bài học quý giá về tình cảm gia đình. Tình cảm gia đình là thứ tình cảm thiêng liêng, cao quý nhất. Mỗi người con cần phải biết yêu thương, kính trọng cha mẹ, chăm sóc cha mẹ khi họ già yếu. Hãy trân trọng những giây phút bên gia đình, bởi gia đình chính là tổ ấm, là nơi nương tựa tinh thần vững chắc cho mỗi người.
câu 6: Trong gia đình, bố luôn là người nghiêm khắc nhất đối với em. Bố thường nhắc nhở chúng em phải học tập thật tốt, rèn luyện đạo đức, không được ham chơi, lười biếng. Em rất kính trọng bố, bởi bố là chỗ dựa vững chắc nhất của em. Hằng ngày, ngoài giờ học trên lớp, bố dành thời gian kèm em học bài. Những bài toán khó, bố giảng giải cặn kẽ để em hiểu cách làm. Nhờ thế, em đã tiến bộ hơn nhiều. Vào ngày nghỉ, bố dẫn cả gia đình đi chơi hoặc về thăm quê nội, quê ngoại. Bố còn dạy em những việc vặt trong nhà. Bố là tấm gương sáng cho em noi theo. Em mong ước lớn lên sẽ trở thành một đứa con ngoan, trò giỏi, cháu ngoan Bác Hồ, công dân có ích cho đất nước, như lời dạy của bố.