Huy Cận và Xuân Quỳnh là hai nhà thơ tiêu biểu của nền văn học Việt Nam hiện đại. Họ đều có những đóng góp to lớn cho nền văn học dân tộc bằng những tác phẩm giàu giá trị nghệ thuật và nội dung sâu sắc. Hai đoạn thơ được trích dẫn trên đây là minh chứng rõ ràng nhất cho tài năng và phong cách riêng biệt của mỗi tác giả.
Đoạn thơ "Thu" của Huy Cận được sáng tác vào năm 1940, khi đất nước ta đang chìm trong bóng tối của chế độ thực dân phong kiến. Khung cảnh thiên nhiên mùa thu được miêu tả qua những hình ảnh quen thuộc nhưng lại mang một vẻ đẹp rất riêng. Đó là "sương nặng gieo đầu tre", "lạnh tràn theo gió đẩy". Những hình ảnh ấy gợi lên một khung cảnh thiên nhiên u buồn, ảm đạm, phản ánh tâm trạng cô đơn, lạc lõng của con người trước thời cuộc.
Trong khi đó, đoạn thơ "Hoa cỏ may" của Xuân Quỳnh được sáng tác vào năm 1989, khi đất nước ta đang bước vào giai đoạn đổi mới. Khung cảnh thiên nhiên mùa thu được miêu tả qua những hình ảnh tươi đẹp, rạng rỡ. Đó là "cát vắng, sông đầy, cây ngẩn ngơ", "không gian xao xuyến chuyển sang mùa". Những hình ảnh ấy gợi lên một khung cảnh thiên nhiên thanh bình, yên ả, phản ánh niềm vui, hy vọng của con người trước tương lai tươi sáng.
Về mặt nội dung, cả hai đoạn thơ đều thể hiện tình yêu quê hương, đất nước của tác giả. Tuy nhiên, cách thể hiện tình yêu ấy lại khác nhau. Trong đoạn thơ "Thu" của Huy Cận, tình yêu quê hương được thể hiện qua nỗi nhớ da diết về một quá khứ đã xa. Còn trong đoạn thơ "Hoa cỏ may" của Xuân Quỳnh, tình yêu quê hương được thể hiện qua niềm tự hào về vẻ đẹp của đất nước trong hiện tại và tương lai.
Về mặt nghệ thuật, cả hai đoạn thơ đều sử dụng ngôn ngữ giàu hình ảnh, gợi cảm. Tuy nhiên, cách sử dụng ngôn ngữ và biện pháp tu từ của mỗi tác giả lại khác nhau. Trong đoạn thơ "Thu" của Huy Cận, tác giả sử dụng các từ ngữ mang tính chất mạnh mẽ, dữ dội như "nặng gieo", "đẩy", "tràn" để diễn tả sự khắc nghiệt của mùa thu. Đồng thời, tác giả cũng sử dụng nhiều biện pháp tu từ như ẩn dụ, nhân hóa để tăng thêm sức biểu cảm cho bài thơ. Còn trong đoạn thơ "Hoa cỏ may" của Xuân Quỳnh, tác giả sử dụng các từ ngữ mang tính chất nhẹ nhàng, êm ái như "ngẩn ngơ", "xao xuyến" để diễn tả vẻ đẹp dịu dàng, thanh tao của mùa thu. Đồng thời, tác giả cũng sử dụng nhiều biện pháp tu từ như so sánh, điệp ngữ để tạo nên nhịp điệu du dương, lãng mạn cho bài thơ.
Tóm lại, hai đoạn thơ "Thu" của Huy Cận và "Hoa cỏ may" của Xuân Quỳnh là hai tác phẩm hay, giàu giá trị nghệ thuật và nội dung. Mỗi đoạn thơ đều thể hiện một cách nhìn riêng biệt của tác giả về mùa thu, đồng thời cũng thể hiện tình yêu quê hương, đất nước tha thiết của họ.