Vũ Bằng, Thương Nhớ Mười Hai
"Thương nhớ mười hai" là tập tùy bút nổi tiếng nhất của Vũ Bằng, được viết trong những năm tháng chiến tranh ác liệt, giai đoạn mà mỗi công dân Việt Nam phải chịu nhiều đau thương và thử thách gian nan nhất. Tập sách gồm 13 bài tùy bút và một bài thơ vẽ nên bức tranh sinh động về cuộc sống và con người xứ Bắc vào tháng cuối cùng của mùa đông và các tháng đầu xuân, với những cảnh sắc, kỷ niệm và hương vị đậm đà, độc đáo chỉ có thể tìm thấy ở sáng tác của Vũ Bằng.
Mở đầu cuốn sách là bài "Tháng Giêng mơ về trăng non rét ngọt", gợi lên cảm giác ấm áp, tình cảm gia đình sum vầy bên bếp lửa hồng. Tác giả miêu tả không khí Tết miền Bắc qua những chi tiết tinh tế, từ cái lạnh se sắt đến mùi nhang trầm, tạo nên bầu không khí thiêng liêng, trang trọng. Những hình ảnh quen thuộc như nồi bánh chưng, cành đào, phong bao lì xì... đều được tác giả khắc họa chân thực, gần gũi.
Tác phẩm còn tái hiện lại những nét đẹp truyền thống của quê hương, đất nước, đặc biệt là ẩm thực Hà Nội. Từ món ăn đơn giản như cốm Vòng, phở, bún ốc đến những món ăn cầu kỳ hơn như nem rán, chả cá Lã Vọng,... tất cả đều mang đậm dấu ấn văn hóa Việt Nam. Qua đó, tác giả muốn khẳng định giá trị văn hóa ẩm thực Việt Nam, đồng thời khơi dậy lòng tự hào dân tộc.
Bên cạnh đó, tác phẩm còn thể hiện nỗi nhớ da diết của tác giả đối với quê hương, gia đình. Đó là nỗi nhớ về những kỷ niệm tuổi thơ, về những người thân yêu đã khuất. Nỗi nhớ ấy càng trở nên sâu sắc hơn khi tác giả phải xa quê hương trong những năm tháng chiến tranh.
Với ngôn ngữ giàu chất thơ, giọng điệu trữ tình, sâu lắng, "Thương nhớ mười hai" đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc. Cuốn sách không chỉ là một bức tranh đẹp về thiên nhiên, con người xứ Bắc mà còn là một lời tri ân sâu sắc của tác giả dành cho quê hương, gia đình.
câu 1: Thể loại văn bản: Văn bản nghị luận
câu 2: Trong bài thơ "Mùa xuân nho nhỏ", Thanh Hải đã thể hiện tình yêu tha thiết với cuộc sống, đất nước và khát vọng cống hiến cho đời qua những hình ảnh đẹp đẽ, giàu sức gợi. Đặc biệt, ông đã dành trọn vẹn tâm hồn để viết về mùa xuân - mùa của sự sinh sôi nảy nở, của niềm vui và hy vọng.
Khoảng thời gian mà tác giả cảm thấy "yêu mùa xuân nhất" chính là khi đất trời đang chuyển mình sang xuân. Đó là lúc vạn vật bừng tỉnh sau giấc ngủ đông dài, cây cối đâm chồi nảy lộc, chim muông hót líu lo, tạo nên một bức tranh thiên nhiên rực rỡ sắc màu. Tâm hồn con người cũng trở nên tươi mới, tràn đầy sức sống, như được tiếp thêm năng lượng để bắt đầu một năm mới đầy hứa hẹn.
Tác giả yêu mùa xuân bởi nó mang đến cho ông cảm giác thanh bình, yên ả. Mùa xuân là mùa của sự khởi đầu, của những ước mơ và hi vọng. Ông muốn hòa mình vào nhịp sống rộn ràng của mùa xuân, muốn góp phần tô điểm cho bức tranh thiên nhiên thêm phần rực rỡ.
Tình yêu mùa xuân của Thanh Hải không chỉ dừng lại ở vẻ đẹp bề ngoài mà còn ẩn chứa trong đó khát vọng cống hiến cho đời. Ông mong muốn được góp phần nhỏ bé của mình vào công cuộc xây dựng và phát triển đất nước. Ông muốn trở thành một bông hoa nhỏ bé, tỏa hương thơm ngát giữa vườn hoa muôn sắc của cuộc đời.
Qua bài thơ "Mùa xuân nho nhỏ", ta có thể cảm nhận được tình yêu mãnh liệt của Thanh Hải đối với mùa xuân. Tình yêu ấy không chỉ là tình yêu với thiên nhiên mà còn là tình yêu với cuộc sống, với đất nước và với nhân dân. Nó là nguồn động lực to lớn giúp ông vượt qua mọi khó khăn, thử thách để hoàn thành sứ mệnh cao cả của mình.
câu 3: Trong đoạn trích, tác giả sử dụng biện pháp tu từ lặp cấu trúc với việc lặp lại cụm từ "ai bảo được" và "ai cấm được". Việc lặp lại này tạo nên hiệu quả nghệ thuật đặc biệt:
* Nhấn mạnh: Cụm từ "ai bảo được", "ai cấm được" được lặp đi lặp lại nhiều lần, nhấn mạnh sự tự nhiên, tất yếu của tình cảm, cảm xúc. Tình yêu, nỗi nhớ, sự gắn bó giữa các đối tượng là điều hiển nhiên, không thể ngăn cản hay cấm đoán.
* Tạo nhịp điệu: Sự lặp lại đều đặn tạo nên nhịp điệu nhẹ nhàng, du dương cho câu thơ, khiến cho lời thơ trở nên dễ đọc, dễ nhớ.
* Gợi liên tưởng: Lặp lại những cặp đôi như "non - nước", "bướm - hoa", "trăng - gió", "trai - gái", "mẹ - con", "cô gái - chồng" gợi lên hình ảnh về sự gắn kết, tương đồng, bổ sung lẫn nhau giữa các đối tượng. Điều này làm tăng sức biểu cảm cho câu thơ, giúp người đọc dễ dàng hình dung và cảm nhận được ý nghĩa sâu sắc mà tác giả muốn truyền tải.
Biện pháp lặp cấu trúc đã góp phần tạo nên một bức tranh đầy màu sắc về tình yêu, nỗi nhớ, sự gắn bó giữa các đối tượng, đồng thời khẳng định tính tất yếu, tự nhiên của những mối quan hệ ấy. Nó cũng thể hiện sự tinh tế trong cách sử dụng ngôn ngữ của tác giả, tạo nên hiệu quả nghệ thuật cao cho đoạn trích.
câu 4: Câu văn "Mùa xuân Bắc Việt, mùa xuân của Hà Nội, mùa xuân có mưa riêu riêu, gió lành lạnh, có tiếng nhạn kêu trong đêm xanh, có tiếng trống chèo vọng lại từ những thôn xóm xa xa, có câu hát huê tình của cô gái đẹp như thơ mộng..." đã thể hiện được vẻ đẹp đặc trưng của mùa xuân ở miền Bắc Việt Nam và thủ đô Hà Nội. Câu văn sử dụng biện pháp liệt kê để miêu tả những nét đặc trưng của mùa xuân nơi đây. Mưa riêu riêu nhẹ nhàng, gió lành lạnh mang hơi thở của đất trời, tiếng nhạn kêu trong đêm xanh gợi lên không khí thanh bình, yên tĩnh, tiếng trống chèo vang vọng từ những thôn xóm xa xa tạo nên âm hưởng vui tươi, rộn ràng, còn câu hát huê tình của cô gái đẹp như thơ mộng khiến cho khung cảnh thêm phần lãng mạn, trữ tình. Qua đó, tác giả đã khắc họa thành công bức tranh mùa xuân rực rỡ, đầy sức sống của vùng đất Bắc Bộ.
câu 5: Dàn ý:
1. Mở bài: Giới thiệu về mùa xuân và cảm xúc của em khi mùa xuân về.
2. Thân bài:
- Mô tả khung cảnh thiên nhiên mùa xuân: Cây cối đâm chồi nảy lộc, hoa đua nở, không khí ấm áp, tươi vui.
- Cảm nhận về không khí gia đình sum họp, đoàn tụ trong dịp Tết.
- Chia sẻ những hoạt động thú vị trong mùa xuân: Dạo chơi, ngắm hoa, tham gia lễ hội truyền thống.
3. Kết bài: Khẳng định tình yêu và sự gắn bó với mùa xuân quê hương.
Bài văn:
Mùa xuân, mùa của sự sinh sôi và tái sinh, luôn mang đến cho tôi những cảm xúc đặc biệt. Mỗi khi xuân về, không khí trở nên ấm áp hơn, cây cối đâm chồi nảy lộc, tạo nên một bức tranh thiên nhiên tươi đẹp. Tôi cảm nhận được sự hồi sinh của đất trời, như thể cả thế giới đang bừng tỉnh sau giấc ngủ đông dài.
Mùa xuân cũng là thời điểm gia đình sum họp, mọi người cùng nhau đón chào năm mới với hy vọng và ước mơ. Không khí vui tươi, rộn ràng của ngày Tết khiến lòng người thêm phấn khởi, tràn đầy niềm tin vào tương lai.
Tôi thích nhất là được dạo chơi quanh làng vào dịp Tết. Những con đường làng được trang hoàng rực rỡ, hoa đào, hoa mai nở rộ khắp nơi. Tiếng cười nói, tiếng nhạc xuân vang lên khắp nơi, tạo nên một bầu không khí náo nhiệt, tưng bừng. Tôi cảm thấy hạnh phúc và tự hào vì được sống trong một vùng quê thanh bình, yên ả.
Tuy nhiên, mùa xuân cũng là lúc chúng ta phải tạm biệt những người thân yêu đã ra đi. Nhưng tôi tin rằng, họ vẫn luôn hiện diện trong tâm trí mỗi người, dõi theo từng bước chân của chúng ta trên hành trình cuộc đời.
Mùa xuân thật đẹp, thật đáng yêu! Nó là món quà vô giá mà thiên nhiên ban tặng cho con người. Tôi sẽ mãi trân trọng và gìn giữ những khoảnh khắc tuyệt vời này, để rồi khi xa quê hương, tôi sẽ luôn nhớ về mùa xuân quê hương, nhớ về những kỷ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ.