Câu 1. Xác định ngôi kể của đoạn trích.
Ngôi kể của đoạn trích là ngôi thứ ba. Người kể chuyện đứng ngoài các nhân vật và kể lại câu chuyện, miêu tả hành động, suy nghĩ của các nhân vật bằng các đại từ nhân xưng "người", "họ", "ông", "cô".
Câu 2. Chỉ ra những chi tiết miêu tả ngoại hình của nhân vật ông Lư trong đoạn trích.
Những chi tiết miêu tả ngoại hình của nhân vật ông Lư trong đoạn trích là:
- Tuổi tác: "một ông già ngoài sáu mươi tuổi".
- Mái tóc: "Mái tóc dài được búi gọn trên đầu".
- Râu: "chòm râu bạc xòa che gần kín vồng ngực gồ lên như tảng đá".
- Vai: "Đôi vai ông u lên, đỏ sậm và rạn như vai trâu cày".
- Cơ thể: "Cơ thể ông đanh lại như đá tạc".
- Mắt: "đôi mắt lúc nào cũng u buồn, ngơ ngác như vừa đánh mất một điều gì".
Câu 3. Phân tích tác dụng của biện pháp tu từ nhân hóa trong câu sau: “Cuối cùng chỉ còn lại dòng sông mở rộng lòng đón nhận mọi số phận.”
Biện pháp tu từ nhân hóa được sử dụng khi gán cho sự vật (dòng sông) những đặc điểm, hành động của con người ("mở rộng lòng đón nhận").
Tác dụng của biện pháp nhân hóa này là:
- Gợi cảm xúc về sự bao dung, chở che của dòng sông: Dòng sông được hình dung như một thực thể có tâm hồn, sẵn sàng ôm ấp, chấp nhận mọi điều xảy đến với cuộc đời con người, dù vui hay buồn, dù tốt đẹp hay nghiệt ngã.
- Tạo mối liên hệ gần gũi, thân thiết giữa con người và thiên nhiên: Dòng sông không còn là một vật vô tri mà trở thành một người bạn, một chứng nhân thầm lặng của cuộc sống, luôn hiện hữu và bao bọc.
- Thể hiện sự vĩnh hằng, bất biến của dòng chảy cuộc đời: Trong khi số phận con người có thể biến đổi, dòng sông vẫn chảy trôi, lặng lẽ chứng kiến và chấp nhận tất cả.
- Tăng tính gợi hình, gợi cảm cho câu văn: Làm cho câu văn trở nên sinh động, giàu hình ảnh và mang ý nghĩa triết lý sâu sắc về sự chấp nhận và quy luật của cuộc sống.
Câu 4. Nêu nhận xét của anh/chị về lời nguyền của ông Lư trong đoạn trích.
Trong đoạn trích này, không có chi tiết nào trực tiếp đề cập đến lời nguyền của ông Lư. Tất cả những gì chúng ta biết là gia đình ông sống trên thuyền và không bao giờ đặt chân lên bờ khi làm việc. Hành động này có thể gợi ý về một lời nguyền, một lời thề, một nỗi ám ảnh hoặc một quy tắc sống đặc biệt của gia đình ông.
Nhận xét về hành động này (nếu coi đó là hệ quả của một "lời nguyền" ngầm):
- Gợi sự bí ẩn và một quá khứ ẩn chứa: Việc gia đình ông Lư kiên quyết không đặt chân lên bờ tạo ra một sự bí ẩn, khơi gợi sự tò mò về lý do đằng sau hành động kỳ lạ này. Có lẽ trong quá khứ đã xảy ra một sự kiện nào đó khiến họ phải tuân theo một quy tắc nghiêm ngặt như vậy.
- Thể hiện sự gắn bó đặc biệt với sông nước: Hành động này có thể cho thấy sự gắn bó sâu sắc và có lẽ là duy nhất của gia đình ông Lư với cuộc sống trên sông nước. Chiếc thuyền có thể là nhà, là nơi sinh sống và làm việc duy nhất của họ.
- Có thể là một hình thức tự bảo vệ hoặc cách biệt: Việc không lên bờ có thể là một cách để gia đình ông Lư tự bảo vệ mình khỏi những nguy hiểm hoặc những điều không mong muốn từ cuộc sống trên bờ. Nó cũng có thể thể hiện sự tách biệt với cộng đồng trên bờ.
- Khơi gợi sự thương cảm: Nhìn từ góc độ của Chinh, sự cấm đoán này rõ ràng đã tạo ra một nỗi khao khát mãnh liệt về đất liền, về một cuộc sống khác. Điều này có thể khơi gợi sự thương cảm cho những người bị ràng buộc bởi những quy tắc hoặc hoàn cảnh đặc biệt.
Câu 5. Anh/Chị có đồng tình với việc ông Lư cấm các con được đặt chân lên đất hay không? Vì sao?
Tôi không hoàn toàn đồng tình với việc ông Lư cấm các con được đặt chân lên đất. Dựa trên những gì đoạn trích gợi ra, có thể có những lý do sâu xa đằng sau hành động này, nhưng việc cấm đoán như vậy có thể gây ra những ảnh hưởng tiêu cực đến sự phát triển và trải nghiệm của Chinh:
- Hạn chế sự khám phá và hiểu biết về thế giới: Đất liền mang đến một thế giới khác biệt với sông nước. Việc không được tiếp xúc sẽ khiến Chinh thiếu hụt những trải nghiệm và kiến thức quan trọng về cuộc sống trên bờ.
- Gây ra sự khao khát và nỗi buồn: Nỗi khao khát được đặt chân lên bờ, ngắm nhìn hoa cải của Chinh cho thấy sự tù túng và thiếu thốn trong cuộc sống bị giới hạn trên thuyền. Việc cấm đoán này có thể gây ra sự buồn bã và ức chế trong tâm hồn cô.
- Cản trở sự hòa nhập và phát triển toàn diện: Việc sống tách biệt hoàn toàn có thể khiến Chinh gặp khó khăn trong việc hòa nhập với cộng đồng trên bờ và bỏ lỡ những cơ hội học tập, giao tiếp và phát triển khác.