câu 13: - Vai trò của Nguyễn Ái Quốc trong việc thành lập Đảng Cộng sản Việt Nam:
+ Nguyễn Ái Quốc tìm ra con đường cứu nước đúng đắn cho dân tộc. Trong bối cảnh lịch sử đất nước đang bị thực dân Pháp kìm kẹp, các phong trào yêu nước đều thất bại thì Nguyễn Ái Quốc đã sớm tiếp thu những tư tưởng tiến bộ của nhân loại về "tự do, bình đẳng, bác ái", với tầm nhìn chiến lược và phương pháp tư duy sáng tạo đã sớm hình thành ý chí cứu nước, cứu đồng bào ở Người. Đồng thời, khi đọc Sơ thảo lần thứ nhất những luận cương về vấn đề dân tộc và vấn đề thuộc địa của Lênin, Người đã tìm thấy ở đó con đường đúng đắn giải phóng đất nước là con đường cách mạng vô sản, giải phóng dân tộc để tiến tới giải phóng con người. Người đã nhận thấy sự cần thiết của một Đảng lãnh đạo và chỉ có kết hợp chủ nghĩa Mác - Lênin với phong trào công nhân và phong trào yêu nước thì mới có thể xây dựng được một Đảng cách mạng chân chính, đảm bảo cách mạng phát triển đúng hướng và đi đến thắng lợi.
+ Nguyễn Ái Quốc tích cực truyền bá chủ nghĩa Mác Lênin vào trong nước và chuẩn bị những điều kiện cho sự thành lập Đảng.
- Năm 1921, Nguyễn Ái Quốc lập ra Hội liên hiệp thuộc địa ở Pari.
- Tháng 6/1923, Người sang Liên Xô dự Hội nghị Quốc tế Nông dân.
- Tháng 7/1924, Người dự Đại hội Quốc tế Cộng sản lần thứ V.
- Ngày 11/11/1924, Nguyễn Ái Quốc đến Quảng Châu trực tiếp đào tạo cán bộ, xây dựng tổ chức cách mạng, truyền bá lí luận cách mạng giải phóng dân tộc vào Việt Nam.
- Tháng 6/1925, thành lập Hội Việt Nam cách mạng thanh niên ở Quảng Châu.
- Năm 1925, xuất bản báo Thanh niên là cơ quan ngôn luận của Hội Việt Nam cách mạng thanh niên.
- Năm 1927, xuất bản tác phẩm Đường Kách mệnh.
- Năm 1928, Hội Việt Nam cách mạng thanh niên thực hiện chủ trương “vô sản hóa” nhằm thúc đẩy nhanh sự phát triển của phong trào công nhân mà hạt nhân là tổ chức Cộng sản.
câu 14: c.) (sử dtộc vn
câu 15: Trong giai đoạn 1954-1969, có một số nội dung không phải là vận động của cuộc cách mạng Hồ Chí Minh mà vẫn có ảnh hưởng đến tình hình Việt Nam. Một số nội dung đó bao gồm:
1. Cuộc chiến tranh xâm lược của Mỹ: Sau khi Việt Nam bị chia cắt thành hai miền, Mỹ đã can thiệp vào miền Nam, thực hiện các chiến lược quân sự như "Chiến tranh đặc biệt" và "Chiến tranh cục bộ", gây ra nhiều thiệt hại cho nhân dân và đất nước.
2. Sự phát triển của phong trào đấu tranh ở miền Nam: Mặc dù không phải là vận động của Hồ Chí Minh, nhưng phong trào Đồng khởi (1960) và các hoạt động kháng chiến của nhân dân miền Nam đã đóng góp quan trọng vào cuộc chiến chống Mỹ.
3. Sự viện trợ từ các nước ngoài: Trong giai đoạn này, Việt Nam nhận được sự hỗ trợ từ các nước xã hội chủ nghĩa và các phong trào cách mạng trên thế giới, điều này không trực tiếp liên quan đến tư tưởng của Hồ Chí Minh nhưng đã góp phần vào cuộc kháng chiến.
4. Các hiệp định quốc tế: Các hiệp định như Hiệp định Giơ-ne-vơ (1954) đã chia cắt Việt Nam và tạo ra những điều kiện phức tạp cho cuộc đấu tranh giành độc lập và thống nhất đất nước.
Những nội dung này phản ánh bối cảnh lịch sử và chính trị phức tạp của Việt Nam trong giai đoạn 1954-1969, không hoàn toàn nằm trong khuôn khổ của cuộc cách mạng do Hồ Chí Minh lãnh đạo.
câu 16: Nhận thức của Nguyễn Tất Thành (Nguyễn Ái Quốc) trong việc tìm đường cứu nước từ năm 1911 đến 1920 có sự khác biệt rõ rệt so với các nhà yêu nước trước đó như Phan Bội Châu, Phan Châu Trinh, và những người khác. Cụ thể, những điểm khác biệt này bao gồm:
1. Hướng đi sang phương Tây: Nguyễn Tất Thành không chọn con đường cứu nước ở các nước phương Đông mà quyết định sang phương Tây, đặc biệt là Pháp. Ông tin rằng để đánh đuổi kẻ thù, cần phải hiểu rõ về kẻ thù. Ông muốn tìm hiểu xem liệu nước Pháp có thực sự thực hiện các giá trị "Tự do - Bình đẳng - Bác ái" hay không.
2. Nghiên cứu thực tiễn: Ông không dựa vào các mô hình cứu nước cũ mà tự mình nghiên cứu thực tiễn, tìm hiểu sâu về các phong trào cách mạng và tư tưởng tiến bộ của thế giới, đặc biệt là chủ nghĩa Mác - Lênin và cuộc cách mạng tháng Mười Nga.
3. Phê phán các con đường cứu nước trước đó: Nguyễn Tất Thành đã chỉ trích các con đường cứu nước của các bậc tiền bối. Ông cho rằng không thể cứu nước trên lập trường phong kiến hay lập trường giai cấp tư sản, tiểu tư sản. Ông nhận xét rằng việc dựa vào Nhật Bản của Phan Bội Châu là "đuổi hổ cửa trước, rước beo cửa sau", và việc cải cách của Phan Chu Trinh chỉ là "xin giặc rủ lòng thương".
4. Tìm ra con đường cách mạng vô sản: Cuối cùng, từ những nghiên cứu và trải nghiệm của mình, Nguyễn Tất Thành đã tìm ra con đường cứu nước cho dân tộc Việt Nam, đó là con đường cách mạng vô sản, phù hợp với xu thế phát triển của lịch sử và thực tiễn của dân tộc.
Những điểm khác biệt này cho thấy sự tiến bộ trong tư duy và phương pháp của Nguyễn Tất Thành so với các nhà yêu nước trước đó, từ đó dẫn đến những bước ngoặt quan trọng trong cuộc đấu tranh giành độc lập cho dân tộc.