nguyễn thị hồng ái Trong bài thơ Quê hương của Tế Hanh, nhân vật “tôi” là hình tượng trữ tình trung tâm, đại diện cho tâm hồn người con xa quê, mang nặng tình cảm sâu sắc với quê hương đất nước. Nhân vật “tôi” xuất hiện ngay từ đầu bài thơ với nỗi nhớ da diết về làng chài ven biển – nơi đã gắn bó với tuổi thơ trong sáng, hồn nhiên. Qua những hình ảnh sinh động như “những con thuyền rẽ sóng”, “cánh buồm giương to như mảnh hồn làng” hay “chiếc thuyền im bến mỏi trở về nằm”, người đọc cảm nhận được tình yêu quê hương đằm thắm, thiết tha của nhân vật trữ tình. Nhân vật “tôi” không chỉ nhớ về cảnh sắc thiên nhiên mà còn nhớ cả nhịp sống lao động khỏe khoắn, đầy sức sống của người dân quê mình. Cảm xúc chủ đạo là niềm tự hào, yêu mến và sự gắn bó thiêng liêng với nơi chôn nhau cắt rốn. Qua nhân vật “tôi”, Tế Hanh đã gửi gắm tình yêu quê hương giản dị mà sâu sắc, góp phần khơi dậy trong lòng người đọc tình cảm thiêng liêng với đất nước, với cội nguồn dân tộc. Đây chính là thành công lớn trong bút pháp trữ tình và nghệ thuật thể hiện của nhà thơ.