ii:
: Điểm nhìn trần thuật trong đoạn trích là điểm nhìn của nhân vật "tôi". Tác giả sử dụng ngôi kể thứ nhất, trực tiếp bộc lộ tâm tư, suy nghĩ, cảm xúc của nhân vật "tôi", tạo sự chân thật, gần gũi và đồng cảm với độc giả.
: Trong đoạn trích, tác giả sử dụng biện pháp nghệ thuật tả cảnh ngụ tình. Cụ thể, việc miêu tả khung cảnh đêm khuya tĩnh lặng, ánh trăng soi rọi xuống dòng sông, tiếng chim kêu, tiếng gió thổi… nhằm gợi tả tâm trạng cô đơn, trống trải của nhân vật "tôi". Cảnh vật được miêu tả một cách tinh tế, giàu sức biểu cảm, góp phần khắc họa rõ nét nỗi buồn, sự cô đơn, tiếc nuối của nhân vật.
: Chi tiết về việc người cha đánh nhân vật "tôi" khi say rượu và hành động hoảng hốt, lo lắng và gặng hỏi sau đó hoàn toàn không mâu thuẫn với nhau. Hành động đánh con của người cha xuất phát từ sự tức giận, thất vọng khi biết con trai mình bị tổn thương, còn hành động hoảng hốt, lo lắng và gặng hỏi lại thể hiện sự quan tâm, lo lắng của người cha dành cho con. Cả hai hành động đều thể hiện tình yêu thương, sự bảo vệ của người cha đối với con trai.
: Những bi kịch của nhân vật "tôi" được thể hiện qua nhiều khía cạnh:
* Bi kịch gia đình: Cha mẹ ly hôn, sống trong cảnh thiếu thốn tình cảm, sự chăm sóc của cả bố lẫn mẹ.
* Bi kịch tuổi thơ: Tuổi thơ đầy rẫy những kỷ niệm buồn, bị bạo lực gia đình, chứng kiến cảnh cha mẹ cãi vã, chia li.
* Bi kịch tâm lý: Nỗi đau khổ, day dứt, ám ảnh bởi những ký ức tuổi thơ, khiến cuộc sống hiện tại trở nên khó khăn, bế tắc.
: Nếu đặt mình vào tình huống của nhân vật "tôi", em sẽ cố gắng thấu hiểu và thông cảm cho người cha. Người cha dù có những hành động bạo lực nhưng ẩn sâu trong đó là tình yêu thương, mong muốn con được hạnh phúc. Em sẽ tìm cách trò chuyện, chia sẻ với cha để hiểu rõ hơn về những khó khăn mà ông đang gặp phải, từ đó giúp đỡ cha vượt qua những khó khăn trong cuộc sống.