câu 1. - Ngôi kể: Ngôi thứ nhất (người kể xưng "tôi").
- Điểm nhìn trần thuật: Người kể chuyện sử dụng điểm nhìn bên trong, tức là những suy nghĩ, cảm xúc, nhận thức của bản thân được thể hiện qua lời kể. Điều này giúp cho câu chuyện trở nên chân thực hơn, tạo sự đồng cảm với người đọc.
Phản ánh về quá trình giải quyết vấn đề:
Qua việc phân tích bài tập gốc và mở rộng bài tập, chúng ta có thể thấy rằng việc xác định ngôi kể và điểm nhìn trần thuật đóng vai trò quan trọng trong việc hiểu rõ nội dung và ý nghĩa của tác phẩm. Việc áp dụng các khái niệm lý thuyết vào bài tập cụ thể giúp học sinh củng cố kiến thức và rèn luyện kỹ năng phân tích văn bản. Bên cạnh đó, việc đưa ra các ví dụ minh họa giúp học sinh dễ dàng tiếp cận và vận dụng kiến thức vào thực tế.
câu 2. Trong đoạn trích, tâm nguyện của bà cụ là mong muốn con cháu mình được hạnh phúc và thành đạt. Bà cụ đã dành cả cuộc đời để chăm sóc, nuôi dưỡng con cái, hy vọng rằng họ sẽ có một tương lai tốt đẹp. Tâm nguyện này thể hiện tình yêu thương vô bờ bến của người mẹ đối với con cái. Bà cụ luôn quan tâm đến việc học hành của con cháu, mong muốn chúng trở thành những người có ích cho xã hội. Bà cũng thường xuyên nhắc nhở con cháu phải biết ơn cha mẹ, sống sao cho xứng đáng với công lao sinh thành dưỡng dục của ông bà tổ tiên. Tâm nguyện của bà cụ không chỉ là mong muốn cá nhân mà còn là ước mơ chung của nhiều bậc phụ huynh. Nó phản ánh khát khao của mỗi gia đình về một cuộc sống ấm no, hạnh phúc và đầy đủ.
câu 3. Trong câu văn "Trên chiếc bàn gấp bày đĩa hoa cúng, nải chuối xanh, mấy cái phẩm oản và ba cây nhang cắm trong lưng chiếc cốc thủy tinh đựng gạo", tác giả sử dụng biện pháp tu từ liệt kê không tăng tiến.
- Liệt kê: Tác giả đã liệt kê hàng loạt các vật phẩm trên bàn thờ như "đĩa hoa cúng", "nải chuối xanh", "mấy cái phẩm oản" và "ba cây nhang cắm trong lưng chiếc cốc thủy tinh đựng gạo". Việc liệt kê này giúp người đọc hình dung rõ ràng về sự đầy đủ, trang trọng của mâm cỗ cúng.
- Không tăng tiến: Thứ tự sắp xếp các vật phẩm không theo bất kỳ quy luật nào, thể hiện sự ngẫu nhiên, tùy tiện nhưng lại tạo nên nét độc đáo cho bức tranh miêu tả.
Hiệu quả nghệ thuật:
- Gợi hình: Liệt kê những vật phẩm cụ thể giúp người đọc dễ dàng hình dung được khung cảnh bàn thờ, tạo nên một bức tranh sinh động, chân thực.
- Gợi cảm: Nhấn mạnh sự đơn sơ, giản dị nhưng vẫn đầy đủ, trang trọng của lễ cúng. Đồng thời, việc liệt kê không theo trình tự logic cũng gợi lên cảm giác bâng khuâng, man mác buồn, thể hiện tâm trạng tiếc nuối, lưu luyến của nhân vật.
- Tăng tính biểu cảm: Biện pháp liệt kê không tăng tiến góp phần làm nổi bật chủ đề chính của đoạn văn, đó là nỗi nhớ quê hương da diết, lòng biết ơn sâu sắc đối với tổ tiên của nhân vật.
câu 4. Chi tiết "bà cụ ngồi, làng phắt, lưng còng xuống, hai bàn tay chắp lại, gầy guộc" trong tác phẩm có thể được hiểu như sau:
- Hành động và tư thế: Bà cụ đang thực hiện hành động "làng phắt", tức là đứng dậy nhanh chóng, nhưng do tuổi già sức yếu nên bà phải cúi gập người, lưng còng xuống. Điều này cho thấy sự khó khăn, vất vả mà bà cụ phải đối mặt khi di chuyển.
- Hình ảnh bàn tay: Hai bàn tay bà cụ "chắp lại, gầy guộc" tạo nên hình ảnh đầy thương cảm. Bàn tay gầy gò, nhăn nheo, thể hiện cuộc sống lam lũ, vất vả của bà cụ. Hình ảnh này gợi lên sự đồng cảm, xót xa cho số phận của những người cao tuổi, đặc biệt là những người phụ nữ nông dân.
Ý nghĩa: Chi tiết này không chỉ miêu tả ngoại hình của nhân vật mà còn ẩn chứa nhiều tầng nghĩa sâu sắc. Nó phản ánh cuộc sống vất vả, gian nan của người nông dân Việt Nam xưa, đặc biệt là những người phụ nữ. Đồng thời, nó cũng thể hiện tình cảm yêu thương, trân trọng của tác giả dành cho những con người lao động cần cù, chịu thương chịu khó.
câu 5. Qua văn bản "Thông điệp nhân ngày thế giới phòng chống AIDS", tôi nhận ra rằng việc phòng chống HIV/AIDS không chỉ là trách nhiệm của cá nhân mà còn là vấn đề toàn xã hội cần chung tay giải quyết. Mỗi người đều có thể đóng góp vào công cuộc này bằng những hành động nhỏ bé nhưng đầy ý nghĩa như chia sẻ kiến thức, tuyên truyền nâng cao nhận thức cộng đồng và hỗ trợ những người bị ảnh hưởng bởi căn bệnh này.
Câu chuyện về cô gái trẻ trong bài viết đã để lại cho tôi nhiều suy ngẫm. Cô ấy đã dũng cảm đứng lên nói về sự thật đau đớn của mình, bất chấp mọi định kiến và kỳ thị từ xã hội. Hành động đó không chỉ giúp cô tìm được sự an ủi và ủng hộ từ gia đình, bạn bè mà còn tạo động lực cho những người khác dám lên tiếng bảo vệ quyền lợi của chính mình. Điều này chứng tỏ sức mạnh của sự đoàn kết và lòng nhân ái trong việc đẩy lùi đại dịch HIV/AIDS.
Từ đó, tôi hiểu rằng mỗi chúng ta đều có thể trở thành một phần của giải pháp. Chúng ta có thể bắt đầu bằng việc thay đổi cách nhìn nhận về những người nhiễm HIV, xóa bỏ rào cản tâm lý và tạo điều kiện cho họ hòa nhập vào cộng đồng. Bên cạnh đó, việc tăng cường giáo dục và tuyên truyền về phòng chống HIV cũng rất quan trọng. Chỉ khi tất cả mọi người cùng chung tay thì mới có thể đạt được mục tiêu chấm dứt đại dịch này.
Tóm lại, thông điệp mà tôi rút ra từ văn bản là sự cần thiết phải hợp tác và nỗ lực chung của toàn xã hội trong việc phòng chống HIV/AIDS. Mỗi cá nhân đều có vai trò quan trọng trong việc xây dựng một môi trường an toàn, lành mạnh và không phân biệt đối xử với những người bị ảnh hưởng bởi căn bệnh này. Hãy cùng nhau hành động vì một tương lai không còn HIV!