ii:
: Đề văn trên viết về đề tài ẩm thực Việt Nam.
: Cái tôi trữ tình trong văn bản là cái tôi cá nhân, thể hiện qua giọng văn nhẹ nhàng, sâu lắng, giàu cảm xúc. Tác giả bộc lộ trực tiếp tình cảm, quan niệm của mình về cốm, về văn hóa ẩm thực Hà Nội.
: Mở đầu bài viết, tác giả miêu tả khung cảnh mùa thu, đặc biệt là hương thơm của lúa non, gợi lên cảm giác thanh bình, dịu dàng. Từ đó, tác giả dẫn dắt người đọc đến với hình ảnh những cô gái làng Vòng gánh cốm đi bán, tạo nên một bức tranh sinh động, đầy màu sắc.
: Những câu văn trên thể hiện tình cảm trân trọng, nâng niu của tác giả đối với cốm. Ông khuyên người mua cốm nên cẩn thận, nhẹ nhàng, thể hiện sự tôn trọng đối với sản phẩm thủ công truyền thống.
: Chất trữ tình đã mang lại giá trị thẩm mỹ cao cho văn bản. Nó giúp tác giả thể hiện tình cảm, quan niệm của mình một cách sâu sắc, tạo nên sự hấp dẫn, lôi cuốn cho người đọc.
: Thông điệp mà văn bản muốn gửi đến người đọc là: Hãy biết trân trọng những giá trị văn hóa truyền thống, những sản phẩm thủ công độc đáo của dân tộc. Đừng để những thói quen xấu xí, vô tâm làm mất đi những nét đẹp văn hóa vốn có.
: Tôi hoàn toàn đồng ý với suy nghĩ của tác giả. Hiện nay, nhiều người trẻ đang chạy theo lối sống Tây hóa, quên đi những giá trị văn hóa truyền thống của dân tộc. Họ dễ dàng vứt bỏ những món đồ thủ công, những sản phẩm mang đậm bản sắc văn hóa, thay vào đó là những sản phẩm công nghiệp đại trà. Điều này khiến cho những nghề truyền thống bị mai một, những nét đẹp văn hóa bị lãng quên. Để gìn giữ những nét đẹp văn hóa của đất nước, mỗi người cần có ý thức bảo vệ, phát huy những giá trị truyền thống, đồng thời phê phán những hành vi thiếu tôn trọng, phá hoại văn hóa.