câu 1. Phương ngữ Quảng Nam trong hai câu văn là: "bò" và "gà". Đây là cách gọi tên các loại thực phẩm quen thuộc ở vùng đất này, thay vì sử dụng "thịt bò" và "thịt gà" như tiếng Việt chuẩn. Việc sử dụng phương ngữ giúp bài viết trở nên gần gũi, thân mật và phản ánh rõ nét đặc trưng ngôn ngữ của địa phương.
câu 2. Trong câu văn "Bắt được con rắn, con ếch, con cá, con tôm trên đường đi, hay con vịt con ngan trong vườn nhà, thậm chí con sứa dưới biển...cũng có thể làm một bữa mì, không nề hà chi", tác giả sử dụng biện pháp tu từ liệt kê.
* Liệt kê: Tác giả liệt kê hàng loạt các loại động vật có thể bắt được trên đường đi, từ những loài quen thuộc như rắn, ếch, cá, tôm đến những loài hiếm gặp như vịt, ngan, sứa. Điều này giúp người đọc hình dung rõ ràng sự phong phú, đa dạng của nguồn thực phẩm mà người xưa có thể khai thác.
* Tác dụng:
* Nhấn mạnh: Liệt kê những loài động vật khác nhau nhằm nhấn mạnh sự linh hoạt, chủ động trong việc kiếm ăn của người xưa. Họ không phụ thuộc vào một nguồn thực phẩm cố định mà luôn tìm kiếm, tận dụng mọi cơ hội để có được bữa ăn.
* Gợi tả: Liệt kê những loài động vật tạo nên bức tranh sinh động về cuộc sống của người xưa, đồng thời gợi tả sự khó khăn, gian khổ nhưng cũng đầy thú vị của hành trình mở cõi.
* Chứng minh: Việc liệt kê những loài động vật khác nhau chứng minh cho sự sáng tạo, khả năng thích nghi và sự kiên cường của người xưa trong việc tự cung tự cấp.
Kết luận: Biện pháp tu từ liệt kê trong câu văn đã góp phần tạo nên hiệu quả nghệ thuật cao, giúp người đọc hiểu rõ hơn về cuộc sống của người xưa, đồng thời khơi gợi lòng cảm phục trước ý chí kiên cường, nghị lực phi thường của họ.
câu 3. Các món ăn của người Quảng Nam được tác giả nhắc đến trong văn bản trên là:
* Bánh tét: Bánh tét là biểu tượng ẩm thực đặc trưng của vùng đất Quảng Nam. Với hình dáng thon dài, màu sắc xanh mướt, bánh tét mang ý nghĩa tượng trưng cho sự trường tồn, bền bỉ của con người nơi đây.
* Bánh tráng: Bánh tráng là món ăn quen thuộc trong đời sống hàng ngày của người Quảng Nam. Nó thường xuất hiện trong các bữa cơm gia đình, các dịp lễ hội truyền thống và là nguyên liệu chính trong nhiều món ăn đặc sản như nem chua, ram bắp, bánh tráng cuốn thịt heo…
* Khoai lang chà: Khoai lang chà là món ăn dân dã, bình dị nhưng lại chứa đựng hương vị quê hương đậm đà. Món ăn này thường được thưởng thức cùng với nước chấm pha loãng, tạo nên một trải nghiệm ẩm thực khó quên.
* Mì Quảng: Mì Quảng là món ăn nổi tiếng của Quảng Nam, được biết đến rộng rãi khắp cả nước. Món ăn này mang hương vị đặc trưng của vùng đất miền Trung, với nước dùng đậm đà, sợi mì dai ngon, kết hợp với các loại topping phong phú như thịt lợn, gà, tôm, trứng cút…
* Gỏi: Gỏi là món ăn khai vị phổ biến ở Quảng Nam, thường được làm từ các loại hải sản như tôm, cua, cá, mực, kết hợp với các loại rau thơm, ớt, chanh, tạo nên hương vị chua cay, thanh mát.
* Lẩu: Lẩu là món ăn thích hợp cho những buổi tụ họp gia đình, bạn bè. Người Quảng Nam thường nấu lẩu bằng các nguyên liệu địa phương như cá lóc, cá rô đồng, rau muống, bông điên điển… tạo nên hương vị đậm đà, hấp dẫn.
Ngoài ra, tác giả còn đề cập đến các món ăn khác như bún thang, bánh bèo, bánh xèo, bánh canh… Những món ăn này đều phản ánh nét đặc trưng văn hóa ẩm thực của vùng đất Quảng Nam, góp phần tạo nên sức hút riêng biệt cho du lịch nơi đây.
câu 4. Nhan đề "Vừa ăn vừa ... đi" có ý nghĩa rất sâu sắc và phản ánh một phần quan trọng của văn hóa ẩm thực Việt Nam, đặc biệt là ở vùng Quảng Nam - Đà Nẵng. Nó không chỉ đơn thuần là mô tả hành động ăn uống kết hợp với việc di chuyển, mà còn chứa đựng sự linh hoạt, tiện lợi và thích ứng với môi trường sống khắc nghiệt của người dân nơi đây.
Trong bối cảnh lịch sử, người Quảng Nam - Đà Nẵng đã trải qua hàng trăm năm khai phá đất đai, xây dựng quê hương. Họ phải đối mặt với điều kiện tự nhiên khó khăn, chiến tranh liên miên và sự xâm lược của ngoại bang. Để tồn tại và phát triển, họ đã phải sáng tạo ra những giải pháp phù hợp với hoàn cảnh, trong đó có việc vừa ăn vừa đi. Hành động này không chỉ giúp tiết kiệm thời gian mà còn giảm thiểu lãng phí thực phẩm, đồng thời tạo cơ hội giao lưu, chia sẻ giữa mọi người.
Nhan đề "Vừa ăn vừa … đi" còn gợi nhớ đến hình ảnh những người nông dân, ngư dân, thương nhân, lính tráng, tất cả đều phải di chuyển thường xuyên. Họ mang theo lương thực, thực phẩm và nấu ăn ngay trên đường đi. Điều này đòi hỏi họ phải chuẩn bị kỹ lưỡng, sắp xếp gọn gàng và nhanh chóng. Sự linh hoạt trong cách ăn uống đã trở thành nét đặc trưng của người Quảng Nam - Đà Nẵng, phản ánh tinh thần kiên cường, lạc quan và khả năng thích nghi cao với mọi hoàn cảnh.
Ngoài ra, nhan đề này còn ẩn chứa một khía cạnh văn hóa sâu xa hơn. Đó là sự tôn trọng thiên nhiên, trân trọng từng hạt gạo, miếng cơm, con cá, con tôm. Người Quảng Nam - Đà Nẵng luôn biết ơn nguồn sống mà thiên nhiên ban tặng và họ luôn cố gắng sử dụng chúng một cách hiệu quả nhất. Việc vừa ăn vừa đi chính là biểu hiện rõ ràng của lối sống giản dị, tiết kiệm và tôn trọng lao động.
Tóm lại, nhan đề "Vừa ăn vừa … đi" không chỉ là một cụm từ đơn giản mà còn là một biểu tượng văn hóa, phản ánh sự linh hoạt, sáng tạo và tinh thần kiên cường của người Quảng Nam - Đà Nẵng. Nó nhắc nhở chúng ta về quá khứ hào hùng, về sự gắn bó mật thiết giữa con người và thiên nhiên, và về giá trị của sự giản dị, tiết kiệm trong cuộc sống.
câu 5. Trong đoạn trích, tác giả sử dụng biện pháp tu từ lặp cấu trúc với cụm từ "thiếu...". Việc lặp lại cấu trúc này nhằm nhấn mạnh sự linh hoạt, tiện lợi của ẩm thực Quảng Nam - Đà Nẵng. Nó giúp người đọc hình dung rõ ràng hơn về sự phong phú, đa dạng của nền ẩm thực nơi đây. Đồng thời, việc lặp lại cụm từ "thiếu" kết hợp với liệt kê các nguyên liệu cụ thể ("chất béo", "chất tươi") tạo nên cảm giác tự do, phóng khoáng, phản ánh đúng bản chất của lối sống và văn hóa ẩm thực vùng đất này.
câu 6. Câu văn "Chuyện ăn, cách ăn chắc có tác động đến tính khí của con người" sử dụng biện pháp tu từ ẩn dụ. Tác giả đã sử dụng hình ảnh "chuyện ăn, cách ăn" để ám chỉ lối sống, thói quen ăn uống của mỗi người. Từ đó, tác giả muốn khẳng định rằng lối sống, thói quen ăn uống của mỗi người sẽ ảnh hưởng đến tính cách, tâm lý của họ.
* Phân tích: Câu văn này gợi liên tưởng đến việc "ăn" không chỉ đơn thuần là hành động nạp năng lượng cho cơ thể mà còn phản ánh văn hóa, lối sống, phẩm chất đạo đức của mỗi người. Lối sống giản dị, thanh tao thường gắn liền với sự điềm đạm, khiêm tốn, trong khi lối sống xa hoa, cầu kỳ thường đi kèm với sự kiêu căng, ích kỷ.
* Hiệu quả nghệ thuật: Biện pháp ẩn dụ giúp câu văn trở nên giàu sức gợi hình, gợi cảm, khiến người đọc dễ dàng hình dung và đồng cảm với quan điểm của tác giả. Đồng thời, nó cũng góp phần tăng tính thuyết phục cho luận điểm của tác giả về mối quan hệ giữa lối sống, thói quen ăn uống và tính cách con người.
Kết luận: Câu văn "Chuyện ăn, cách ăn chắc có tác động đến tính khí của con người" là một ví dụ điển hình cho việc sử dụng biện pháp tu từ ẩn dụ để nâng cao hiệu quả biểu đạt, tạo ấn tượng mạnh mẽ cho người đọc. Nó khẳng định vai trò quan trọng của lối sống, thói quen ăn uống trong việc hình thành tính cách con người.
câu 7. Bài viết "Làng Xứ Quảng" của Trương Điện Thắng đề cập đến sự ảnh hưởng của văn hóa ẩm thực đối với con người và xã hội ở vùng đất Quảng Nam - Đà Nẵng. Tác giả thể hiện thái độ tích cực và tình cảm sâu sắc đối với văn hóa ẩm thực và con người nơi đây.
Tác giả miêu tả chi tiết về các món ăn đặc trưng của vùng đất này, đồng thời nhấn mạnh vai trò quan trọng của chúng trong việc hình thành tính cách và lối sống của người dân địa phương. Ông khẳng định rằng văn hóa ẩm thực không chỉ đơn thuần là thưởng thức hương vị ngon lành, mà còn phản ánh bản sắc văn hóa, truyền thống và lịch sử của cộng đồng.
Thái độ của tác giả rõ ràng là tôn trọng và tự hào về văn hóa ẩm thực của quê hương mình. Ông mô tả cách thức chế biến và tiêu thụ thức ăn, cùng với ý nghĩa văn hóa đằng sau mỗi món ăn. Điều này cho thấy ông coi trọng giá trị văn hóa và muốn chia sẻ niềm đam mê của mình với mọi người.
Tình cảm của tác giả dành cho con người xứ Quảng cũng rất chân thành và ấm áp. Ông miêu tả sự thân thiện, hòa nhã và lòng hiếu khách của người dân địa phương. Những nét đẹp tâm hồn này được thể hiện qua cách họ đón tiếp du khách và chia sẻ niềm vui trong cuộc sống hàng ngày.
Tuy nhiên, tác giả cũng đặt ra vấn đề về sự thay đổi trong thói quen ăn uống do quá trình đô thị hóa và phát triển kinh tế. Ông lo ngại rằng sự tiện lợi và nhanh chóng của thức ăn nhanh sẽ làm mất đi nét đẹp truyền thống và sự gắn kết gia đình trong việc nấu nướng và thưởng thức bữa cơm gia đình.
Nhìn chung, bài viết "Làng Xứ Quảng" thể hiện sự ngưỡng mộ và trân trọng của tác giả đối với văn hóa ẩm thực và con người xứ Quảng. Tác giả mong muốn giữ gìn và phát huy những giá trị văn hóa truyền thống, đồng thời khuyến khích mọi người hiểu và yêu quý nền văn hóa độc đáo này.
câu 8. Món ăn Quảng Nam nổi tiếng với sự kết hợp hài hòa giữa nguyên liệu tự nhiên và gia vị đặc trưng. Hương vị đậm đà, cay nồng của ớt xanh, tỏi băm nhuyễn, sả thơm phức cùng với mùi thơm của hành phi, ngò rí tạo nên một trải nghiệm ẩm thực khó quên. Món ăn này thường được thưởng thức kèm với cơm trắng nóng hổi, tạo nên một bữa ăn đầy đủ dinh dưỡng và ấm áp.