Đoàn Văn Cừ là một nhà thơ nổi tiếng với những vần thơ mộc mạc, giản dị nhưng đầy chất trữ tình. Trong đó, bài thơ "Cuối thu" đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng độc giả bởi vẻ đẹp của mùa thu được khắc họa tinh tế qua từng câu chữ.
Ngay từ khổ thơ đầu tiên, ta đã cảm nhận được sự chuyển mình của thời gian khi mùa thu dần nhường chỗ cho mùa đông. Bầu trời trở nên biếc hơn, lúa chín vàng rực rỡ, cỏ cây phai màu, lá úa hồng. Cảnh vật như được khoác lên mình chiếc áo mới, mang đậm nét đặc trưng của mùa thu. Sương tím phủ chân trời, gió đưa hương lúa bốc thơm lừng tạo nên một bức tranh thiên nhiên thanh bình, yên ả.
Khổ thơ thứ hai tiếp tục miêu tả khung cảnh làng quê vào cuối thu. Con đường quê vắng lặng, gợi lên nỗi buồn man mác khi mùa thu sắp qua đi. Tiếng chim kêu trên cành cây càng làm tăng thêm vẻ tĩnh lặng, trầm mặc của buổi chiều tà. Tất cả những hình ảnh ấy đều gợi nhớ đến những kỷ niệm xưa cũ, khiến lòng người xao xuyến, bồi hồi.
Tác giả cũng khéo léo sử dụng các biện pháp tu từ như so sánh, ẩn dụ để làm nổi bật vẻ đẹp của mùa thu. Ví dụ, ông so sánh bầu trời với tấm lụa đào, lá úa hồng với đôi môi em bé, tạo nên những hình ảnh thơ mộng, lãng mạn. Bên cạnh đó, việc sử dụng ngôn ngữ giàu tính biểu cảm, nhịp thơ chậm rãi, du dương cũng góp phần làm tăng thêm sức hấp dẫn cho bài thơ.
Qua bài thơ "Cuối thu", Đoàn Văn Cừ đã thể hiện tình yêu quê hương, đất nước tha thiết. Ông trân trọng những giá trị truyền thống, những nét đẹp văn hóa của dân tộc. Đồng thời, ông cũng bày tỏ niềm tiếc nuối khi mùa thu dần khép lại, nhường chỗ cho mùa đông lạnh giá.
Bài thơ "Cuối thu" là một tác phẩm hay, thể hiện tài năng sáng tác của Đoàn Văn Cừ. Nó đã góp phần làm phong phú thêm kho tàng thi ca Việt Nam, đồng thời khơi dậy trong lòng người đọc những cảm xúc đẹp đẽ về mùa thu.