

18/05/2025
18/05/2025
Trong hai khổ thơ cuối, tác giả đã sử dụng những hình ảnh giàu sức gợi để thể hiện cảm xúc và tâm trạng của người con. Nỗi lòng con "bơ vơ nhìn tóc vẫn trên đầu" diễn tả sự xót xa, bất lực khi chứng kiến mái tóc cha ngày càng bạc trắng theo thời gian và những vất vả. Hình ảnh "nửa người chết, nửa người cha sống mệt" là một sự giằng xé, một nỗi đau âm ỉ khi nhìn thấy cha hao gầy, sức lực tàn phai, như thể một phần sự sống đã rời bỏ. Sự thức trắng đêm "khi cha ngủ con ngồi canh thức" cho thấy sự lo lắng, quan tâm sâu sắc của người con dành cho cha, sợ hãi sự ra đi của người thân yêu. Khoảnh khắc "vầng mắt già khép mở đớn theo ngày" là một hình ảnh đầy ám ảnh về sự yếu ớt, bệnh tật và nỗi đau thể xác mà người cha đang gánh chịu.
Khổ thơ thứ hai tiếp tục khắc sâu nỗi đau và ước mong của người con. "Lòng con đau, luôn ao ước điều này" thể hiện một khát khao cháy bỏng, một mong muốn giản dị nhưng đầy ý nghĩa: "Cha bước vui chân ra vườn xới cỏ". Ước mong ấy không chỉ là hình ảnh về một người cha khỏe mạnh, mà còn là khát vọng về một cuộc sống bình dị, an yên cho cha. Hành động "rồi quay vào uống một ly rượu nhỏ" gợi lên sự thư thái, niềm vui nhỏ bé mà người con mong muốn cha có được. Câu kết "Mỗi lần thôi... Như mọi ông già" lại mang đến một chút chua xót, chấp nhận sự thật về tuổi già và sự suy yếu của cha, nhưng vẫn trân trọng từng khoảnh khắc bình dị ấy. Tóm lại, qua những hình ảnh chân thực, giàu cảm xúc, tác giả đã diễn tả sâu sắc nỗi đau, sự lo lắng, tình yêu thương và những ước mong giản dị mà người con dành cho cha trong những ngày tháng cuối đời.
18/05/2025
Tâm trạng tác giả:
Tóm lại:
Hình ảnh trong hai khổ thơ cuối thể hiện rõ sự đau buồn, tình yêu thương sâu sắc và mong muốn nhỏ bé nhưng mãnh liệt của tác giả dành cho cha mình, gợi lên cảm giác thương cảm và xúc động sâu sắc nơi người đọc.
18/05/2025
Trong "Bài thơ chưa đề tên", hai khổ thơ cuối đóng vai trò quan trọng trong việc thể hiện sâu sắc cảm xúc và tâm trạng của người con trước hình ảnh người cha già yếu. Nguyễn Huy Dung đã sử dụng một loạt các hình ảnh giàu sức gợi, vừa cụ thể vừa mang tính biểu tượng, để khắc họa nỗi lòng phức tạp này.
Khổ thơ thứ nhất mở ra với hình ảnh "Lòng con bơ vơ nhìn tóc vẫn trên đầu". Sự "bơ vơ" ấy không chỉ là cảm giác lạc lõng, mất phương hướng mà còn là nỗi xót xa khi nhận ra thời gian đang tàn phá mái tóc người cha, dấu hiệu của tuổi già và sự suy yếu. Câu thơ tiếp theo, "Nửa người chết, nửa người cha sống mệt", là một sự thật trần trụi, phơi bày hiện thực khắc nghiệt của sinh lão bệnh tử. Hình ảnh người cha hiện lên vừa sống, vừa chết, vừa tồn tại, vừa dần tan biến, gây ám ảnh về sự hữu hạn của đời người. Sự "mệt" không chỉ là thể xác mà còn là tinh thần, là gánh nặng cuộc đời mà người cha phải gồng gánh. Chi tiết "Khi cha ngủ con ngồi canh thức" thể hiện sự hiếu thảo, tình yêu thương sâu sắc của người con dành cho cha. Hành động "canh thức" không chỉ đơn thuần là bảo vệ giấc ngủ mà còn là sự lo lắng, sợ hãi mất đi người thân yêu. "Vầng mắt già khép mở đến thơ ngây" là một hình ảnh đẹp và đầy xúc động. Đôi mắt già nua, mệt mỏi khép mở, gợi lên vẻ đẹp của sự thuần khiết, ngây thơ, như một đứa trẻ. Sự "thơ ngây" ấy có lẽ là sự trở về với những gì nguyên sơ nhất của con người khi đối diện với tuổi già và cái chết.
Khổ thơ thứ hai tiếp tục diễn tả những mong ước thầm kín của người con: "Lòng con đau, luôn ao ước điều này". Nỗi "đau" ở đây không chỉ là nỗi đau thể xác mà còn là nỗi đau tinh thần, là sự bất lực khi không thể thay đổi được quy luật của thời gian. Điều "ao ước" ấy là gì? Đó là "Cha bước vui chân ra vườn xới cỏ". Hình ảnh người cha "bước vui chân" thể hiện mong muốn cha được khỏe mạnh, vui vẻ trở lại. "Vườn xới cỏ" là một hình ảnh bình dị, gần gũi với cuộc sống nông thôn, thể hiện mong muốn cha được sống một cuộc đời thanh bình, an nhàn. Câu thơ "Rồi quay vào uống một ly rượu nhỏ" gợi lên hình ảnh người cha già cô đơn, tìm đến rượu để giải khuây. "Một ly rượu nhỏ" không chỉ là một hành động giải sầu mà còn là một cách để người cha tìm lại chút niềm vui trong cuộc sống. Câu thơ cuối cùng, "Một lần thôi... Như mọi ông già", là một sự khái quát, một sự chấp nhận. Người con nhận ra rằng cha mình cũng chỉ là một người già bình thường, cũng phải trải qua những khó khăn, vất vả của tuổi già. "Như mọi ông già" vừa là sự đồng cảm, vừa là sự xót xa, thương cảm.
Tóm lại, qua hai khổ thơ cuối, Nguyễn Huy Dung đã thành công trong việc khắc họa tâm trạng phức tạp của người con: vừa yêu thương, vừa xót xa, vừa bất lực, vừa chấp nhận. Bằng việc sử dụng những hình ảnh giàu sức gợi, tác giả đã chạm đến trái tim của người đọc, khơi gợi những cảm xúc sâu lắng về tình phụ tử và quy luật của cuộc đời. Bài thơ là một lời tri ân sâu sắc đến những người cha, những người đã hy sinh cả cuộc đời mình cho con cái.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời