heocon1000
1. Hình thành các vùng chuyên canh nông nghiệp quy mô lớn
Dẫn chứng:
- Đồng bằng sông Cửu Long: chuyên canh lúa gạo, thủy sản, cây ăn quả nhiệt đới.
- Tây Nguyên: chuyên canh cà phê, cao su, hồ tiêu.
- Đông Nam Bộ: chuyên canh cây công nghiệp lâu năm.
Nguyên nhân:
- Do điều kiện tự nhiên – kinh tế – xã hội thuận lợi.
- Chính sách đầu tư trọng điểm vùng, mở rộng thị trường tiêu thụ và xuất khẩu.
2. Phát triển các khu công nghiệp, khu chế xuất, khu công nghệ cao
Dẫn chứng:
- Các khu công nghiệp tập trung ở Đông Nam Bộ (TP. Hồ Chí Minh, Bình Dương, Đồng Nai);
- miền Bắc có Hà Nội, Bắc Ninh, Hải Phòng, Quảng Ninh.
- Khu công nghệ cao Hòa Lạc (Hà Nội), Khu công nghệ cao TP. Hồ Chí Minh.
Nguyên nhân:
- Chủ trương thu hút đầu tư nước ngoài (FDI).
- Hạ tầng được cải thiện, nhân lực kỹ thuật dồi dào.
- Giao thông kết nối thuận lợi với cảng, sân bay, trung tâm tiêu thụ.
3. Phát triển mạnh các trung tâm dịch vụ, đô thị lớn
Dẫn chứng:
- Hà Nội, TP. Hồ Chí Minh, Đà Nẵng trở thành trung tâm dịch vụ tổng hợp: tài chính, ngân hàng, viễn thông, giáo dục, y tế, du lịch...
Nguyên nhân:
- Quá trình đô thị hóa nhanh, dân cư đông, mức sống tăng cao.
- Chính sách phân bố lại dân cư và lao động hợp lý.
4. Hình thành các vùng kinh tế trọng điểm (VKTĐ)
Dẫn chứng:
- Vùng kinh tế trọng điểm phía Bắc: Hà Nội – Hải Phòng – Quảng Ninh...
- Vùng kinh tế trọng điểm miền Trung: Đà Nẵng – Thừa Thiên Huế – Quảng Nam...
- Vùng kinh tế trọng điểm phía Nam: TP.HCM – Bình Dương – Đồng Nai...
Nguyên nhân:
- Nhà nước quy hoạch chiến lược để thúc đẩy phát triển theo vùng.
- Tận dụng lợi thế vị trí địa lí, nguồn nhân lực, kết cấu hạ tầng.
5. Sự phát triển không đều giữa các vùng lãnh thổ
Dẫn chứng:
- Đông Nam Bộ, Đồng bằng sông Hồng phát triển mạnh về công nghiệp, dịch vụ.
- Tây Bắc, Tây Nguyên, Bắc Trung Bộ còn khó khăn.
Nguyên nhân:
- Khác biệt về điều kiện tự nhiên, vị trí địa lí, kết cấu hạ tầng.
- Khả năng thu hút đầu tư và chất lượng nguồn nhân lực khác nhau.