ii:
Trong đoạn trích "Trở lại trái tim mình", nhà thơ Bằng Việt đã khắc họa một bức tranh sinh động về thành phố quê hương qua những hình ảnh đẹp đẽ, đầy sức sống. Hình ảnh "thành phố" được nhắc đến nhiều lần trong đoạn trích, nhưng không phải là một thành phố cụ thể mà là một biểu tượng cho nơi chôn rau cắt rốn, nơi chứa đựng bao kỷ niệm tuổi thơ.
Tác giả sử dụng biện pháp tu từ ẩn dụ để miêu tả thành phố quê hương như một "trái tim". Trái tim là biểu tượng của tình yêu thương, sự ấm áp, là nơi chứa đựng những cảm xúc sâu lắng nhất của con người. Việc so sánh thành phố với trái tim thể hiện tình cảm tha thiết, gắn bó của tác giả đối với quê hương. Thành phố quê hương chính là nơi nuôi dưỡng tâm hồn, là nguồn cội của những giá trị tinh thần cao đẹp.
Hình ảnh "những bờ đường mùa xuân" gợi lên vẻ đẹp tươi tắn, tràn đầy sức sống của thành phố vào mùa xuân. Mùa xuân là mùa của sự khởi đầu, của sự sinh sôi nảy nở. Bờ đường mùa xuân mang ý nghĩa tượng trưng cho sự phát triển, vươn lên của thành phố.
Hình ảnh "cây già trắng lá ôi" gợi lên vẻ đẹp thanh tao, thuần khiết của thiên nhiên. Cây già trắng lá ôi là biểu tượng của sự trường tồn, bền bỉ. Nó cũng là minh chứng cho sự thay đổi, trưởng thành của thành phố theo thời gian.
Hình ảnh "thành phố tôi yêu kì lạ" thể hiện tình cảm yêu mến, trân trọng của tác giả đối với thành phố quê hương. Thành phố quê hương là nơi chứa đựng biết bao kỉ niệm đẹp đẽ, là nơi tác giả luôn hướng về dù đi đâu, làm gì.
Hình ảnh "cái sống như trăn trở ngày đêm" gợi lên nhịp sống hối hả, nhộn nhịp của thành phố. Trăn trở ngày đêm là biểu tượng cho sự nỗ lực, phấn đấu không ngừng nghỉ của con người nơi đây. Họ luôn cố gắng xây dựng và phát triển thành phố ngày càng giàu đẹp, văn minh.
Hình ảnh "tôi lớn lên, lo nghĩ nhiều thêm" thể hiện sự trưởng thành, chín chắn của tác giả. Tác giả đã trải qua nhiều thăng trầm, thử thách trong cuộc đời, nhưng vẫn giữ trọn vẹn tình yêu thương, gắn bó với quê hương.
Hình ảnh "những gác xép bộn bề hi vọng" gợi lên niềm tin, hy vọng vào tương lai tươi sáng của thành phố. Gác xép bộn bề hi vọng là biểu tượng cho khát vọng, ước mơ của con người nơi đây. Họ luôn mong muốn xây dựng một thành phố văn minh, giàu đẹp, xứng đáng với truyền thống lịch sử hào hùng của dân tộc.
Hình ảnh "những đầu hồi bóng nắng nhấp nhô..." gợi lên vẻ đẹp lung linh, rực rỡ của thành phố dưới ánh nắng ban mai. Bóng nắng nhấp nhô là biểu tượng cho sự ấm áp, rạng rỡ của cuộc sống. Nó cũng là minh chứng cho sự phát triển, tiến bộ của thành phố.
Hình ảnh "tôi trở về những ngõ quen xưa" gợi lên nỗi nhớ da diết của tác giả đối với những kỉ niệm tuổi thơ. Những ngõ quen xưa là nơi lưu giữ biết bao kỉ niệm đẹp đẽ, là nơi tác giả đã từng rong chơi, nô đùa cùng bạn bè.
Hình ảnh "mỗi ngõ nhỏ giấu một lời tâm sự" gợi lên sự kín đáo, riêng tư của mỗi con người. Mỗi ngõ nhỏ đều chứa đựng một câu chuyện riêng, một tâm sự riêng của mỗi người.
Hình ảnh "tôi trở lại những lối mòn quá khứ" gợi lên sự hoài niệm, tiếc nuối của tác giả đối với quá khứ. Lối mòn quá khứ là nơi lưu giữ những dấu ấn, những kỷ niệm đẹp đẽ của một thời đã qua.
Hình ảnh "có tấm tình ta mắc nợ cha ông" gợi lên lòng biết ơn, kính trọng của tác giả đối với thế hệ cha ông đi trước. Tấm tình ấy là món quà quý giá mà tác giả sẽ mãi mãi gìn giữ và trao truyền cho thế hệ mai sau.
Qua việc sử dụng các hình ảnh ẩn dụ, nhân hóa, so sánh,... tác giả đã tạo nên một bức tranh sinh động về thành phố quê hương. Bức tranh ấy vừa đẹp đẽ, vừa giàu ý nghĩa, thể hiện tình cảm tha thiết, gắn bó của tác giả đối với quê hương.