Tả người mà em chỉ gặp lần đầu nhưng nhớ mãi

thumb up 1
thumb down
Trả lời câu hỏi của thiên hà ( nhà ther )
  • Câu trả lời phải chính xác, đầy đủ dựa trên kiến thức xác thực:
    • ✔ Đối với câu hỏi trắc nghiệm: Đưa đáp án lựa chọn + giải thích lý do chọn đáp án.
    • ✔ Đối với câu hỏi tự luận: Đưa lời giải và đáp án cho câu hỏi.
    • ✔ Đối với câu hỏi trả lời ngắn: Đưa ra đáp án + giải thích lý do.
    • ✔ Chấp nhận sử dụng ảnh do thành viên viết tay, ảnh cần rõ nét, không bị mờ, vỡ ảnh.
  • Sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, dễ hiểu.
  • Tránh đưa ra các ý kiến cá nhân mang tính chất chủ quan.
  • Nếu sử dụng thông tin từ nguồn khác, phải trích dẫn nguồn đầy đủ và chính xác.
  • Tuyệt đối không được sao chép các thông tin từ các trang khác, từ AI hoặc chatGPT.
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

06/06/2025

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo

Trong cuộc đời mỗi người đều có những kỉ niệm đáng nhớ. Đó có thể là kỉ niệm với người thân, bạn bè hay thầy cô giáo. Với tôi, kỉ niệm về ngày đầu tiên đi học luôn là kỉ niệm đẹp khó phai.

Đó là một buổi sáng mùa thu, bầu trời trong xanh, cao thẳm. Tôi nao nao trong lòng những tưởng tượng ngây thơ với tâm trạng một đứa trẻ sắp đối diện với một sự kiện quan trọng. Thực ra, tôi mới chỉ đi mẫu giáo, chưa quen với môi trường có nhiều bạn nhỏ như vậy. Trường mẫu giáo cách nhà không xa, chỉ cách một con phố. Nhưng trường tiểu học thì khác. Trường tiểu học nằm ở khu phố khác, cách nhà tôi mấy cây số. Vì vậy, tôi sẽ phải xa mẹ một khoảng thời gian khá lâu. Ý nghĩ đó đôi khi vẫn khiến tôi không khỏi bồn chồn.

Sáng hôm ấy, mẹ gọi tôi dậy sớm hơn mọi ngày. Sau khi chuẩn bị xong, mẹ đeo cặp sách vào vai tôi, rồi hai mẹ con dắt tay nhau đi tới trường. Dù đã đi mẫu giáo nhưng tôi vẫn run run. Một cảm giác mới mẻ xâm chiếm lấy tâm hồn tôi. Khi đến cổng trường, mẹ dắt tôi vào lớp. Lúc đó, tôi có cảm giác như lạc lõng. Mọi thứ thật xa lạ. Tôi bịn rịn buông tay mẹ, chỉ kịp ôm mẹ rồi chạy vào lớp. Nhiều bạn cũng như tôi, níu tay mẹ, mắt đỏ hoe.

Cô giáo chủ nhiệm đưa chúng tôi ngồi vào chỗ của mình, sắp xếp lại chỗ ngủ trưa. Rồi cô dẫn chúng tôi đi làm quen với các thầy cô giáo bộ môn. Mỗi thầy cô dạy một môn khác nhau. Thầy giáo dạy thể dục, cô giáo dạy toán... Đến thăm lớp học nào, tôi cũng chào cô giáo và các bạn theo lời mẹ dạy.

Đến giờ ra chơi, các bạn ùa ra như bầy ong vỡ tổ. Tôi đứng nép sau lưng chị. Chị tôi lớn hơn tôi hai tuổi nên học lớp bốn. Chị giới thiệu tôi với các bạn cùng lớp. Các bạn thích thú khi có một cô bạn nhỏ. Giờ ra chơi nào, chúng tôi cũng chơi nhảy dây, chơi chuyền. Tôi rất vui vì có chị ở bên cạnh.

Khi tiếng trống báo hiệu vào lớp vang lên, các bạn nhanh chóng vào lớp. Cô giáo dặn dò chúng tôi những quy định của buổi học. Cả lớp đồng thanh đáp lại những câu nói của cô giáo. Rồi cô giáo bắt đầu giảng bài. Lớp học im phăng phắc. Bàn tay mềm mại của cô giáo đưa theo nhịp câu chữ. Mắt cô nhìn chúng tôi trìu mến. Cô giảng bài rất hay. Đây sẽ là những kỉ niệm đẹp đẽ nhất trong cuộc đời học sinh của tôi.

Giờ đây, tôi đã là một cô học sinh lớp tám, đã trải qua tám mùa khai trường. Nhưng tôi vẫn không thể quên được kỉ niệm của ngày đầu tiên đi học. Kỉ niệm đó đã khơi nguồn cho những kỉ niệm đẹp đẽ về mái trường và thầy cô. Và tôi luôn trân trọng kỉ niệm đó.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon
bitthoi

06/06/2025

Tả một người mà em chỉ gặp một lần nhưng nhớ mãi

Một buổi chiều mùa hè, khi em cùng mẹ đi chợ, em đã gặp một bà cụ mà đến bây giờ em vẫn nhớ mãi. Dù chỉ gặp bà một lần, nhưng hình ảnh và lời nói của bà đã in sâu trong tâm trí em.

Hôm đó, chợ rất đông và ồn ào. Trong lúc em đang đứng chờ mẹ mua rau, em nhìn thấy một bà cụ dáng người nhỏ bé, lưng hơi còng, tay cầm một rổ khoai lang. Bà mặc một chiếc áo bà ba đã cũ, khuôn mặt hiền hậu, mái tóc bạc trắng được búi gọn sau gáy. Đôi mắt bà có những vết nhăn nhưng sáng và rất hiền.

Bà đi từng bước chậm rãi, vừa đi vừa rao: "Ai mua khoai không con? Khoai nhà trồng, ngon lắm!" Giọng bà nhỏ nhẹ, nhưng rất thân thương. Thấy bà có vẻ mệt, em lại gần hỏi: "Bà ơi, cháu mua một ít khoai nhé!" Bà cười, nụ cười thật hiền hậu và ấm áp. Bà bảo: "Cảm ơn con, bà bán rẻ thôi, lấy về cho mẹ con nấu chè ăn."

Em đưa tiền, bà còn dúi vào tay em thêm một củ khoai và bảo: "Cho con ăn dọc đường, ngon lắm đấy!" Em cảm động lắm. Dù không quen biết, bà vẫn đối xử với em như cháu ruột.

Khi em và mẹ rời chợ, em ngoái lại nhìn bà lần cuối. Bà vẫn đang bước chậm rãi giữa dòng người tấp nập. Từ hôm đó đến nay, em không gặp lại bà nữa. Nhưng em sẽ luôn nhớ hình ảnh người bà hiền hậu ấy, vì bà đã dạy em một bài học về sự tử tế và yêu thương giản dị trong cuộc sống.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 1
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
location.svg Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Đào Trường Giang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved