06/06/2025

06/06/2025
06/06/2025
Tả một người mà em chỉ gặp một lần nhưng nhớ mãi
Một buổi chiều mùa hè, khi em cùng mẹ đi chợ, em đã gặp một bà cụ mà đến bây giờ em vẫn nhớ mãi. Dù chỉ gặp bà một lần, nhưng hình ảnh và lời nói của bà đã in sâu trong tâm trí em.
Hôm đó, chợ rất đông và ồn ào. Trong lúc em đang đứng chờ mẹ mua rau, em nhìn thấy một bà cụ dáng người nhỏ bé, lưng hơi còng, tay cầm một rổ khoai lang. Bà mặc một chiếc áo bà ba đã cũ, khuôn mặt hiền hậu, mái tóc bạc trắng được búi gọn sau gáy. Đôi mắt bà có những vết nhăn nhưng sáng và rất hiền.
Bà đi từng bước chậm rãi, vừa đi vừa rao: "Ai mua khoai không con? Khoai nhà trồng, ngon lắm!" Giọng bà nhỏ nhẹ, nhưng rất thân thương. Thấy bà có vẻ mệt, em lại gần hỏi: "Bà ơi, cháu mua một ít khoai nhé!" Bà cười, nụ cười thật hiền hậu và ấm áp. Bà bảo: "Cảm ơn con, bà bán rẻ thôi, lấy về cho mẹ con nấu chè ăn."
Em đưa tiền, bà còn dúi vào tay em thêm một củ khoai và bảo: "Cho con ăn dọc đường, ngon lắm đấy!" Em cảm động lắm. Dù không quen biết, bà vẫn đối xử với em như cháu ruột.
Khi em và mẹ rời chợ, em ngoái lại nhìn bà lần cuối. Bà vẫn đang bước chậm rãi giữa dòng người tấp nập. Từ hôm đó đến nay, em không gặp lại bà nữa. Nhưng em sẽ luôn nhớ hình ảnh người bà hiền hậu ấy, vì bà đã dạy em một bài học về sự tử tế và yêu thương giản dị trong cuộc sống.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
13/12/2025
13/12/2025
10/12/2025
10/12/2025
Top thành viên trả lời