ii:
Trong cuộc sống, gia đình đóng vai trò vô cùng quan trọng đối với mỗi cá nhân. Gia đình là nơi chúng ta sinh ra, lớn lên và hình thành nhân cách. Nó là chỗ dựa tinh thần vững chắc giúp chúng ta vượt qua mọi khó khăn, thử thách trong cuộc sống. Như Euripides đã nói: "Duy chỉ có gia đình, người ta mới tìm được chốn nương thân để chống lại những tai ương của số phận." Câu nói này khẳng định vai trò to lớn của gia đình đối với mỗi cá nhân.
Gia đình là nơi cung cấp cho chúng ta tình yêu thương, sự che chở và bảo vệ. Cha mẹ luôn dành trọn vẹn tình yêu thương cho con cái, sẵn sàng hy sinh tất cả vì con. Anh chị em trong gia đình cũng là những người bạn đồng hành, chia sẻ niềm vui, nỗi buồn với nhau. Tình cảm gia đình là thứ tình cảm thiêng liêng nhất, không gì có thể so sánh được.
Khi gặp phải những khó khăn, thử thách trong cuộc sống, gia đình chính là chỗ dựa tinh thần vững chắc nhất. Những lúc mệt mỏi, chán nản, chỉ cần được trở về bên gia đình, được nghe tiếng cười đùa của cha mẹ, được ôm ấp bởi vòng tay ấm áp của anh chị em, chúng ta sẽ cảm thấy được an ủi, động viên và tiếp thêm sức mạnh để vượt qua mọi khó khăn.
Tuy nhiên, ngoài gia đình, chúng ta còn có nhiều chỗ dựa tinh thần khác như bạn bè, thầy cô, cộng đồng,... Bạn bè là những người đồng trang lứa, có chung sở thích, ước mơ với chúng ta. Họ là những người luôn ở bên cạnh lắng nghe, chia sẻ những tâm tư, tình cảm của chúng ta. Thầy cô là những người thầy, người cô, họ là những người truyền đạt kiến thức, kinh nghiệm sống cho chúng ta. Cộng đồng là những người cùng chung mục đích, lý tưởng, họ là những người luôn sẵn sàng giúp đỡ chúng ta khi chúng ta gặp khó khăn.
Mỗi người đều cần có những chỗ dựa tinh thần khác nhau để vượt qua những khó khăn, thử thách trong cuộc sống. Tuy nhiên, gia đình vẫn luôn là chỗ dựa tinh thần vững chắc nhất, là nơi chúng ta có thể tìm thấy sự bình yên, hạnh phúc và yêu thương.
i:
câu 1. Thể thơ: Tự do
Phương thức biểu đạt chính: Biểu cảm
câu 2. Nội dung chính của bài thơ trên là sự chia tay đầy tiếc nuối, đau khổ giữa hai nhân vật trữ tình. Họ đã có khoảng thời gian hạnh phúc bên nhau nhưng giờ phải xa cách vì nhiều lý do khác nhau. Người con gái muốn chàng trai rời đi, nhưng anh ta vẫn lưu luyến, không nỡ rời bỏ. Cô gái cũng rất đau lòng khi phải chia tay người mình yêu thương. Bài thơ thể hiện nỗi buồn, sự tiếc nuối, day dứt trong tâm hồn của cả hai nhân vật.
câu 3. Trong bài thơ "Em Baỏ: Anh Đi Đi" của A. Puskin, tác giả sử dụng hai biện pháp tu từ chính là lặp cấu trúc và nhân hóa.
* Lặp cấu trúc: Câu thơ "Sao anh...?" được lặp lại nhiều lần tạo nên nhịp điệu đều đặn, nhấn mạnh sự băn khoăn, day dứt của nhân vật trữ tình khi phải chia tay người yêu. Đồng thời, việc lặp lại này cũng thể hiện sự bất lực, bế tắc của chàng trai trước quyết định của cô gái.
* Nhân hóa: Tác giả đã nhân hóa "gió", "mắt" để tạo nên hình ảnh ẩn dụ cho nỗi buồn, sự tiếc nuối, đau khổ của cả hai nhân vật. Gió "bay" mang theo lời nói của cô gái, mắt "đẫm lệ" thể hiện tâm trạng u buồn, xót xa của cô gái khi phải chia tay người yêu.
Tác dụng của các biện pháp tu từ:
* Lặp cấu trúc: Tạo nên nhịp điệu đều đặn, nhấn mạnh sự băn khoăn, day dứt của nhân vật trữ tình khi phải chia tay người yêu. Đồng thời, việc lặp lại này cũng thể hiện sự bất lực, bế tắc của chàng trai trước quyết định của cô gái.
* Nhân hóa: Tăng sức gợi hình, gợi cảm cho câu thơ, giúp người đọc dễ dàng hình dung được tâm trạng của nhân vật trữ tình. Hình ảnh "gió bay" và "mắt đẫm lệ" tạo nên một khung cảnh buồn bã, đầy tiếc nuối, đồng thời thể hiện sự đau khổ, xót xa của cả hai nhân vật.
Nhìn chung, các biện pháp tu từ được sử dụng trong bài thơ góp phần làm tăng tính biểu cảm, tạo nên hiệu quả nghệ thuật cao cho tác phẩm. Bài thơ thể hiện một cách chân thực và sâu sắc nỗi buồn, sự tiếc nuối, đau khổ của cặp đôi khi phải chia tay nhau.
câu 4. Bài thơ gợi nhớ đến bài thơ "Tống biệt hành" của Thâm Tâm. Khổ thơ cuối của bài này thể hiện sự lưu luyến, tiếc nuối khi phải chia tay người thân yêu.
> "Đưa người ta chỉ đưa người ấy
> Một giã gia đình một dửng dưng...
> Lôi thôi sĩ tử vai đeo lọ
> Ậm oẹ quan trường miệng thét loa."