i:
câu 1. a) Động từ: gieo, lớn, đâm, lan tỏa, vươn, xòe, lấn chiếm.
b) Trạng ngữ: Thoáng cái
Chủ ngữ: Thảo quả
Vị ngữ: Lan tỏa nơi tầng rừng thấp, vươn ngọn, xòe lá, lần chiếm không gian.
c) Biện pháp tu từ được sử dụng trong đoạn văn là nhân hóa. Tác giả đã sử dụng các động từ chỉ hành động của con người để miêu tả gió, cây cỏ, đất trời và người đi từ rừng thảo quả về. Điều này tạo nên hiệu quả nghệ thuật độc đáo, khiến cho cảnh vật trở nên sống động, gần gũi với con người hơn. Gió không chỉ đơn thuần là một hiện tượng tự nhiên mà còn mang theo mùi hương đặc trưng của thảo quả, góp phần làm tăng sức gợi hình, gợi cảm cho đoạn văn. Cây cỏ cũng được miêu tả như đang "thơm", "ngọt lựng" - những tính chất thường gắn liền với con người. Đất trời thì "thơm" - một cách diễn đạt tinh tế, thể hiện sự hòa quyện giữa thiên nhiên và con người. Người đi từ rừng thảo quả về cũng được miêu tả như đang "ủ ấp" hương thơm trong trang phục, tạo nên một bức tranh đầy ấn tượng về cuộc sống thanh bình, yên ả của vùng núi rừng.
câu 2. Trong không khí rộn ràng của mùa hè, lòng tôi bỗng trào dâng một nỗi niềm bâng khuâng khó tả. Chỉ còn vài tuần nữa thôi, chúng tôi sẽ chính thức nói lời tạm biệt với ngôi trường tiểu học thân thương này. Năm năm học trôi qua thật nhanh, như một giấc mơ đẹp đẽ. Tôi đã trải qua biết bao kỉ niệm vui buồn cùng thầy cô, bạn bè nơi đây. Những giờ học căng thẳng, những trò chơi nghịch ngợm, những lần cùng nhau ôn bài thâu đêm... Tất cả đều in đậm trong tâm trí tôi.
Tôi rất tiếc vì phải rời xa nơi này, nhưng cũng rất háo hức bước vào một chặng đường mới. Tôi tin rằng mình sẽ tiếp tục nỗ lực học tập để đạt được những thành tích cao hơn trong tương lai. Hy vọng rằng sau này, dù có đi đâu, làm gì, tôi vẫn sẽ luôn nhớ về những tháng ngày tươi đẹp ở ngôi trường tiểu học này.
ii:
Quê hương em rất thanh bình và yên tĩnh, có những cánh đồng thẳng cánh cò bay chạy theo những con đường làng quanh co. Nơi đó có ngôi nhà nhỏ của em, với căn phòng chỉ vài ba gian, nhưng là nơi ấm áp nhất. Mỗi buổi chiều, em thường ra trước cổng nhà để hóng mát, ngắm nhìn lũ trẻ trong xóm đi thả diều trên triền đê dài mênh mông. Hình ảnh những cánh diều bay cao giữa bầu trời xanh thẳm là hình ảnh mà em luôn khắc ghi trong tâm trí mình. Cánh diều mềm mại như cánh bướm, mang theo ước mơ của những cô bé, cậu bé thôn quê. Quê hương cũng là nơi cho em được hưởng thụ những món ăn ngon từ sản vật quê nhà do bàn tay lao động vất vả mới làm ra. Những quả nhãn ngọt lành, những quả ổi chín vàng ươm, bát sen thơm ngát... đều là những món quà tuyệt vời mà thiên nhiên ban tặng cho mảnh đất này. Em yêu biết bao nhiêu quê hương tươi đẹp của mình!