Bài thơ "Ngược miền cổ tích" của nhà thơ Nguyễn Ngọc Tư là một tác phẩm đặc sắc, thể hiện rõ nét tâm hồn nhạy cảm, tinh tế của tác giả trước vẻ đẹp của quê hương đất nước. Dòng cảm xúc của nhân vật trữ tình "tôi" được thể hiện qua từng câu thơ, từng hình ảnh, từng cung bậc cảm xúc.
Tác giả bắt đầu bằng hình ảnh "mây trắng bay đi cùng với gió" gợi lên sự chuyển động, thay đổi của thời gian. Mây trắng là biểu tượng cho sự thanh tao, nhẹ nhàng, bay bổng, tượng trưng cho tâm hồn của nhân vật trữ tình. Gió là biểu tượng cho sự tự do, phóng khoáng, tượng trưng cho khát vọng khám phá, tìm kiếm của nhân vật trữ tình. Hình ảnh mây trắng bay đi cùng với gió thể hiện mong muốn được thoát khỏi những ràng buộc, những lo toan của cuộc sống thường nhật để trở về với miền cổ tích, nơi có những ước mơ, những kỉ niệm đẹp đẽ.
Hình ảnh tiếp theo là "lúa đang thì ngậm sữa" gợi lên sự tươi đẹp, trù phú của quê hương. Lúa là biểu tượng cho sự no đủ, sung túc, tượng trưng cho niềm vui, hạnh phúc của người nông dân. Hình ảnh lúa đang thì ngậm sữa cũng thể hiện sự trưởng thành, phát triển của quê hương, đồng thời cũng gợi lên niềm tin vào tương lai tươi sáng.
Câu thơ "Con đường nhỏ bé/ Con đường tuổi thơ" gợi lên con đường làng quen thuộc, nơi lưu giữ biết bao kỉ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ. Con đường nhỏ bé là biểu tượng cho sự giản dị, mộc mạc, tượng trưng cho những giá trị truyền thống tốt đẹp của quê hương. Câu thơ thể hiện nỗi nhớ da diết của nhân vật trữ tình đối với quê hương, với những kỉ niệm tuổi thơ.
Những hình ảnh cuối cùng của khổ thơ là "cánh diều giấy", "chong chóng tre", "con đò nhỏ", "cầu tre nhỏ" đều là những hình ảnh quen thuộc, gần gũi với đời sống của người dân Việt Nam. Cánh diều giấy là biểu tượng cho ước mơ, hy vọng của tuổi thơ. Chong chóng tre là biểu tượng cho sự vui tươi, hồn nhiên của trẻ em. Con đò nhỏ là biểu tượng cho sự gắn bó, yêu thương của con người với sông nước. Cầu tre nhỏ là biểu tượng cho sự giản dị, mộc mạc của làng quê Việt Nam. Tất cả những hình ảnh đó đều góp phần tạo nên một bức tranh làng quê Việt Nam vừa chân thực, vừa thơ mộng, khiến người đọc thêm yêu mến, tự hào về quê hương đất nước.
Qua những hình ảnh trên, ta thấy được dòng cảm xúc của nhân vật trữ tình "tôi" là sự kết hợp hài hòa giữa hai yếu tố: hoài niệm và ước mơ. Hoài niệm về tuổi thơ, về quê hương, về những kỉ niệm đẹp đẽ đã qua. Ước mơ về một miền cổ tích, nơi có những ước mơ, những kỉ niệm đẹp đẽ sẽ mãi được lưu giữ.
Bằng cách sử dụng ngôn ngữ giản dị, mộc mạc nhưng giàu sức gợi, tác giả đã vẽ nên một bức tranh làng quê Việt Nam vừa chân thực, vừa thơ mộng, khiến người đọc thêm yêu mến, tự hào về quê hương đất nước. Đồng thời, bài thơ cũng gửi gắm thông điệp về việc trân trọng những giá trị truyền thống, gìn giữ nét đẹp văn hóa dân tộc.