16/06/2025
16/06/2025
𝓗ǔ̵̟̜̓͛̏̓̋̏̾𝓷𝓽e̸̳̙͎̿̓̉́́𝓻30̵̧̡͔͉͉͇̅̀̅͆̍̃̆͗͝6
bài 1 ;
Tiếng Việt là tài sản vô giá của dân tộc Việt Nam, là kết tinh của lịch sử, văn hóa và tâm hồn người Việt suốt hàng ngàn năm dựng nước và giữ nước. Trong thời đại hội nhập quốc tế mạnh mẽ như hiện nay, việc giữ gìn và phát huy tiếng Việt lại càng trở nên quan trọng hơn bao giờ hết. Là học sinh , thế hệ trẻ và là chủ nhân tương lai của đất nước , mỗi chúng ta cần ý thức rõ ràng về trách nhiệm thiêng liêng trong việc bảo vệ và gìn giữ tiếng mẹ đẻ.
Tiếng Việt không đơn thuần chỉ là phương tiện giao tiếp mà còn là linh hồn của dân tộc. Mỗi âm thanh, mỗi từ ngữ đều chứa đựng giá trị văn hóa, lịch sử và truyền thống. Giữ gìn tiếng Việt là giữ gìn bản sắc dân tộc trong bối cảnh toàn cầu hóa, nơi mà nguy cơ hòa tan văn hóa luôn hiện hữu. Trong xu hướng sử dụng ngôn ngữ lai tạp, sai chính tả, viết tắt vô tội vạ trên mạng xã hội và trong giao tiếp hằng ngày, tiếng Việt đang dần bị bóp méo, mai một đi sự trong sáng, chuẩn mực vốn có. Điều này đặt ra yêu cầu cấp thiết đối với mỗi học sinh: cần nhận thức sâu sắc hơn về vai trò và vẻ đẹp của tiếng Việt để từ đó có hành động đúng đắn trong việc sử dụng và gìn giữ.Trách nhiệm của học sinh trước hết là học và sử dụng tiếng Việt một cách đúng đắn, chuẩn mực và sáng tạo. Trong học tập, học sinh cần rèn luyện kỹ năng nói và viết tiếng Việt chính xác về ngữ pháp, giàu hình ảnh và biểu cảm; cần trau dồi vốn từ phong phú qua việc đọc sách, báo chí chính thống, văn học dân tộc. Trong đời sống thường ngày, đặc biệt là khi sử dụng mạng xã hội, học sinh nên tránh dùng từ ngữ sai lệch, ngôn ngữ @ quá đà, hoặc lạm dụng ngoại ngữ khiến câu văn trở nên lai căng. Bên cạnh đó, học sinh còn có thể góp phần lan tỏa tình yêu tiếng Việt bằng cách sáng tác văn thơ, tham gia các hoạt động văn hóa như kể chuyện, thi viết, nói lời hay ý đẹp…
Học sinh hôm nay chính là người sẽ góp phần xây dựng xã hội ngày mai. Giữ gìn tiếng Việt không chỉ là giữ một phương tiện giao tiếp, mà là bảo vệ cội nguồn, giữ gìn bản sắc, góp phần làm giàu văn hóa dân tộc. Mỗi học sinh hãy là một “chiến sĩ văn hóa” dùng lời nói, trang viết, hành động của mình để nâng niu, gìn giữ tiếng mẹ đẻ trong sáng, giàu đẹp. Đó chính là cách chúng ta thể hiện tình yêu nước thiết thực và sâu sắc nhất
bài 2 :
Thiên nhiên luôn là nguồn cảm hứng bất tận trong thơ ca, đặc biệt là khi nó gắn với những chuyển biến tinh tế của đất trời. Trong bài thơ Sang thu, Hữu Thỉnh đã vẽ nên một bức tranh thiên nhiên dịu dàng, trong trẻo, ghi lại khoảnh khắc giao mùa từ hạ sang thu bằng ngôn từ tinh tế và cảm xúc nhẹ nhàng. Bức tranh thiên nhiên ấy không chỉ đẹp về hình ảnh mà còn gợi mở những tầng sâu cảm xúc và suy tư về cuộc đời, con người.
Ngay ở khổ thơ đầu tiên, tác giả đã mở ra không gian thu bằng những cảm nhận rất tinh tế của các giác quan .Chỉ bằng một vài hình ảnh: “hương ổi”, “gió se”, “sương chùng chình”, Hữu Thỉnh đã khơi dậy những đặc trưng dịu nhẹ, mong manh của mùa thu. Hương ổi , một thứ hương quê mộc mạc và không phải là hình ảnh lớn lao hay cao sang, nhưng lại chứa đựng bao cảm xúc gần gũi, gợi nhắc đến làng quê Việt Nam. “Gió se” là dấu hiệu đặc trưng của tiết trời cuối hạ, đầu thu khi cái nắng vẫn còn nhưng đã dịu đi. Cụm từ “chùng chình” nhân hóa làn sương, làm cho bức tranh thiên nhiên trở nên sống động, có hồn. Thiên nhiên không chuyển mùa đột ngột mà nhẹ nhàng, thầm lặng, như đang lưu luyến điều gì. Câu kết “Hình như thu đã về” không khẳng định, mà chỉ là cảm nhận thoáng qua, đủ để người đọc cảm nhận sự nhạy cảm trong tâm hồn thi sĩ. Nếu khổ đầu là những cảm nhận mơ hồ, thì khổ thơ này thiên nhiên đã chuyển mình rõ nét hơn. Dòng sông “dềnh dàng” là một hình ảnh đặc tả sự chuyển động chậm lại của thiên nhiên. Trong khi đó, “chim bắt đầu vội vã” lại gợi sự gấp gáp của thời gian, báo hiệu sự kết thúc của mùa hè. Đặc biệt, hình ảnh “đám mây mùa hạ / vắt nửa mình sang thu” là một liên tưởng độc đáo, mang tính chất nghệ thuật cao. Đám mây như một nhịp cầu nối giữa hai mùa, vừa là hình ảnh thị giác, vừa là biểu tượng cho sự giao thoa nhẹ nhàng của thiên nhiên. Thiên nhiên ở đây không chỉ mang vẻ đẹp hữu hình mà còn giàu chất thơ, giàu sức gợi. Nếu ở hai khổ đầu, cảnh vật còn nhiều nét dịu dàng, thì ở khổ cuối, tác giả thể hiện cái nhìn sâu sắc hơn về sự trưởng thành. “Nắng”, “mưa”, “sấm” là những hình ảnh ẩn dụ cho biến động cuộc đời. Khi “sấm cũng bớt bất ngờ” là lúc con người đã chín chắn, điềm tĩnh, không còn bị động trước những thăng trầm. “Hàng cây đứng tuổi” là hình ảnh nhân hóa gợi ra con người từng trải, trưởng thành, bình tĩnh trước mọi biến động.
Tóm lại , Sang thu không chỉ là một bức tranh thiên nhiên chuyển mùa, mà còn là bài thơ chan chứa cảm xúc, gợi mở những chiêm nghiệm về đời người. Bằng ngôn từ mộc mạc, hình ảnh gần gũi và nghệ thuật nhân hóa, ẩn dụ tài tình, Hữu Thỉnh đã khắc họa thành công vẻ đẹp của thiên nhiên Việt Nam trong khoảnh khắc giao mùa – một vẻ đẹp nhẹ nhàng, sâu lắng mà đầy sức sống.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
18/07/2025
Top thành viên trả lời