i:
câu 1. Theo tác giả, điều "quá vô lý" trong đòi hỏi của con người là: "đòi hỏi mọi thứ chúng ta dùng phải đa dạng, từ thực phẩm chúng ta ăn cho đến loại hoa chúng ta trồng, hay những chiếc xe hơi chúng ta mua, còn khi đề cập đến con người thì chúng ta lại muốn mọi người phải giống nhau."
câu 2. Tác giả đã đưa ra những minh chứng để khẳng định cần phải tôn trọng sự khác biệt:
- Màu da: Tác giả nêu ví dụ về việc con người sinh ra với những màu da khác nhau, từ da trắng, da vàng, da đen đến da đỏ. Điều này cho thấy sự đa dạng về sắc tộc và sự khác biệt tự nhiên giữa các cá nhân.
- Tập quán ăn uống: Mỗi quốc gia, vùng miền có những món ăn đặc trưng riêng, phản ánh văn hóa ẩm thực độc đáo của từng khu vực. Ví dụ, người Việt Nam ưa chuộng các món ăn đậm đà hương vị như phở, bún chả, bánh mì, trong khi người Nhật Bản nổi tiếng với sushi và tempura. Sự khác biệt này tạo nên nét độc đáo và phong phú cho nền ẩm thực thế giới.
- Sở thích tính dục: Con người có những sở thích tình dục khác nhau, từ thẳng tính đến đồng tính. Đây là một phần tự nhiên của con người và cần được tôn trọng.
- Tin ngưỡng: Tôn giáo là một lĩnh vực mà mỗi người có niềm tin riêng, từ Phật giáo, Thiên Chúa giáo, Hồi giáo đến Hinduism. Việc tôn trọng tín ngưỡng của người khác giúp xây dựng một xã hội hòa bình và đoàn kết.
- Tính cách: Tính cách của mỗi người là duy nhất và không thể so sánh với bất kỳ ai khác. Mỗi người có những ưu điểm và nhược điểm riêng, và việc tôn trọng tính cách của người khác giúp tạo ra một môi trường giao tiếp lành mạnh và cởi mở.
Những minh chứng này cho thấy tác giả nhấn mạnh vào sự đa dạng và sự khác biệt tự nhiên của con người, đồng thời kêu gọi mọi người cần tôn trọng và chấp nhận những khác biệt ấy.
câu 3. Việc kể lại câu chuyện về Thánh Mẫu Da Đen có tác dụng nhấn mạnh vào việc tôn trọng sự khác biệt của mỗi cá nhân. Câu chuyện này minh họa rõ ràng rằng dù có xuất phát từ nền văn hoá, lịch sử hay tín ngưỡng khác nhau, tất cả chúng ta đều có điểm chung là sự độc đáo và giá trị riêng biệt. Bằng cách kể lại câu chuyện này, tác giả muốn khuyến khích mọi người nhìn nhận và trân trọng những nét đặc trưng của từng cá nhân, thay vì so sánh hoặc áp đặt tiêu chuẩn chung cho tất cả. Điều này giúp tạo ra một môi trường xã hội cởi mở, đa dạng và đầy đủ sự tôn trọng đối với sự khác biệt.
câu 4. Ý kiến: Mọi người đều có một điểm chung: Họ hoàn toàn khác nhau. (Robert Zend) nhấn mạnh vào sự tồn tại của những nét tương đồng giữa mọi cá nhân, bất kể nền tảng văn hóa, quốc tịch hay địa vị xã hội. Điểm chung này nằm ở khả năng tự do lựa chọn và định hình cuộc sống của chính mình. Mỗi người đều có quyền tự quyết, tạo dựng giá trị và xác định mục tiêu riêng. Điều này làm nổi bật sự độc đáo và đa dạng của từng cá nhân, góp phần xây dựng một xã hội phong phú và đầy sức sống.
câu 5. : Phương thức biểu đạt chính của đoạn trích là nghị luận.
: Theo tác giả, mọi người đều có điểm chung là: Họ hoàn toàn khác nhau.
: Tác dụng của biện pháp tu từ liệt kê trong câu văn: "có quá vô lí chăng?" là nhấn mạnh vào sự phi lý của việc đòi hỏi mọi thứ phải đa dạng, từ thực phẩm chúng ta ăn cho đến loại hoa chúng ta trồng, hay những chiếc xe hơi chúng ta mua, còn khi đề cập đến con người thì chúng ta lại muốn mọi người phải giống nhau. Biện pháp tu từ này giúp tăng sức thuyết phục cho lập luận của tác giả, làm nổi bật ý tưởng rằng sự khác biệt là điều tự nhiên và cần thiết trong cuộc sống.
: Thông điệp mà tác giả gửi gắm qua đoạn trích là: Tôn trọng sự khác biệt của mỗi cá nhân. Mỗi người đều có những nét độc đáo riêng, không ai giống ai. Chúng ta cần biết trân trọng và chấp nhận sự khác biệt ấy, thay vì cố gắng ép buộc hoặc loại trừ nó. Sự đa dạng là yếu tố tạo nên sự phong phú và hấp dẫn cho cuộc sống.