Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Truyện ngắn "Tôi đi học" của nhà văn Thanh Tịnh in trong tập Quê mẹ, xuất bản năm 1941. Đây là dòng cảm xúc của nhân vật "tôi" - cũng chính là tác giả, về những cảm xúc đầu đời trong buổi tựu trường ba mươi năm về trước. Dòng cảm xúc được thể hiện theo trình tự thời gian. Tâm trạng nhân vật phát triển song song cùng với các sự kiện đáng nhớ trong ngày đầu tiên đi học đó. Từ cảnh cậu bé được mẹ âu yếm dắt tay dẫn đi trên con đường tới trường, đến cảnh cậu say mê nhìn ngắm ngôi trường; cảnh hồi hộp nghe thầy gọi tên, lo lắng khỉ phải rời tay mẹ để cùng các bạn vào lớp nhận chỗ của mình và học giờ học đầu tiên. Sự kết hợp hài hoà giữa bút pháp tự sự, miêu tả và cảm xúc chân thành đã tạo nên tính trữ tình đậm đà của thiên tự truyện.
Để rồi sau mấy chục năm, tác giả - là cậu bé ngày xưa vẫn nhớ như in: Buổi mai hôm ấy, một buổi mai đầy sương thu và gió lạnh. Mẹ tôi âu yếm nắm lấy tay tôi dẫn đi trên con đường làng dài và hẹp.
Dòng cảm xúc khởi nguồn từ tâm trạng bồi hồi và cảm giác mới mẻ trong ngày tựu trường được miêu tả rất sinh động. Những hình ảnh đẹp đều được tác giả sử dụng để diễn tả tâm trạng, cảm xúc của nhân vật. Đó là tấm trăng dịu hiền, là con đường thân thuộc vài hôm trước còn đi thả diều với lũ bạn bây giờ thấy lạ lùng. Cậu bé có cảm giác trang trọng và đứng đắn khi được mặc chiếc áo vải dù đen dài, cầm hai quyển vở mới. Cậu thấy mình đã lớn khôn.
Đoạn văn miêu tả diễn biến tâm lí nhân vật trên đường tới trường thật chân thực: "Trong chiếc áo vải dù đen dài, tôi cảm thấy mình trang trọng và đứng đắn. Dọc đường thấy mấy cậu nhỏ trạc bằng tuổi tôi áo quần tươm tất, nhỉ nhảnh gọi tên nhau hay trao sách vở cho nhau xem mà tôi thèm. Hai quyển vở mới đang ở trên tay tôi đã bắt đầu thấy nặng. Tôi bặm tay ghì thật chặt, nhưng một quyển vở cũng xệch ra và chênh đầu chúi xuống đất. Tôi xóc lên và nắm lại cẩn thận. Mấy cậu đi trước ôm sách vở nhiều lại kèm cả bút thước nữa. Nhưng mấy cậu không để lộ vẻ khó khăn gì hốt.
Trong ngày đầu tiên đi học, được mặc bộ quần áo mới, cậu thấy mình đã là người lớn cho nên tất cả mọi thứ đều phải thay đổi. Không lẽ đi chơi với lũ bạn mà vẫn giữ cách ôm sách vở như khi còn nhỏ. Chú bé bỗng đâm ra lo sợ vẩn vơ: "Không biết những cuốn vở mình đem theo có đủ không? Và túi mực của mình nhỉ?". Những nét suy tư trên gương mặt chú bé cũng làm cho cô giáo tưởng rằng cậu "sợ hãi" và "thận trọng" quá mức.
Gấp trang sách lại rồi mà ta vẫn như rung động mãi với những hoài niệm đẹp đẽ của tuổi thơ, với nỗi thương mến mênh mông cõi đời luôn luôn rộng mở để đón chờ những thiên thần bé nhỏ bay vào đời. Với ngòi bút giàu chất thơ, Thanh Tịnh đã gieo vào lòng người đọc cái rung động man mác, bâng khuâng về buổi tựu trường.
Cũng từ đó, chúng ta thêm yêu hơn những kỉ niệm ấu thơ và hiểu được rằng: "Tuổi thơ chẳng hai lần thắm lại".
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5(0 đánh giá)
0
0 bình luận
Bình luận
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019
Email: info@fqa.vn
Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.