18/06/2025


18/06/2025
18/06/2025
Thanh Huyền tham khảo đáp án đây nha



18/06/2025
PHẦN I. ĐỌC HIỂU
Câu 3. Chỉ ra và phân tích tác dụng của biện pháp tu từ so sánh
Hai câu thơ:
Thương áo cũ như là thương kí ức
Đựng trong hồn cho mắt phải cay cay
Biện pháp tu từ: So sánh “thương áo cũ như là thương kí ức”
Phân tích tác dụng:
Biện pháp tu từ so sánh này đã gợi lên sự đồng nhất giữa chiếc áo cũ và những kỉ niệm, quá khứ thân thương. Từ "như là" thể hiện cảm xúc nhẹ nhàng nhưng đầy gắn bó, cho thấy chiếc áo không đơn thuần là một vật dụng mà là biểu tượng chứa đựng biết bao kỉ niệm, yêu thương. Chiếc áo khiến “mắt cay cay” – một hình ảnh ẩn dụ cho sự xúc động, nghẹn ngào. Qua đó, tác giả khắc họa tình cảm sâu nặng với ký ức, với người mẹ, với những năm tháng xưa cũ.
Câu 4. Tình cảm của người con dành cho mẹ
Tình cảm của người con dành cho mẹ trong đoạn thơ được thể hiện qua sự thấu hiểu và trân trọng. Người con nhận ra sự hy sinh thầm lặng của mẹ khi:
Tình cảm ấy không chỉ là lòng biết ơn, mà còn là sự gắn bó máu thịt với từng vật dụng giản dị mẹ làm ra, là sự rung động sâu sắc trước tình mẫu tử thiêng liêng.
Câu 5. Thông điệp có ý nghĩa nhất với em sau khi đọc bài thơ
Thông điệp có ý nghĩa nhất sau khi đọc bài thơ là: Tình mẹ luôn hiện hữu trong từng điều nhỏ bé nhất và cần được trân trọng mỗi ngày.
Chiếc áo cũ không chỉ là một vật dụng, mà còn là nơi lưu giữ tình yêu thương, sự hy sinh và cả những kỷ niệm gắn bó giữa mẹ và con. Qua hình ảnh chiếc áo, bài thơ khơi dậy trong em lòng biết ơn sâu sắc với mẹ, khiến em nhận ra rằng những điều tưởng như bình thường – như chiếc áo, một đường kim mũi chỉ – lại chất chứa biết bao tình cảm. Tình mẹ không ồn ào, nhưng luôn lặng lẽ, bền bỉ theo năm tháng. Đó là điều thiêng liêng mà ai cũng cần nâng niu.
CÂU 1:
Trong đoạn trích "Ngày Tết về thăm quê", Nguyễn Khải đã tái hiện một cách chân thực và xúc động tình yêu quê hương sâu nặng của nhân vật "tôi" – một người đã xa quê lâu ngày, đi qua nhiều miền đất mới, nhưng tâm hồn vẫn mãi neo đậu ở nơi "mảnh đất cội cần". Dù phía làng đã “khuất hẳn”, người ra đi vẫn “đăm đắm nhìn theo” như thể cố giữ lấy hình bóng quê hương trong đáy mắt. Những miền đất đẹp hơn, cuộc sống mới tốt hơn, những con người tử tế, yêu quý mình… tất cả vẫn không thể thay thế được sự "quyến rũ, nhớ thương" da diết mà "tôi" dành cho nơi chôn nhau cắt rốn. Đó không chỉ là tình cảm bản năng mà còn là nỗi nhớ được nuôi dưỡng bởi những kỷ niệm tuổi thơ bình dị, thân thuộc. Trong ký ức của nhân vật, quê hương không chỉ là không gian địa lý mà còn là mảnh đất nuôi dưỡng tâm hồn, nơi cất giữ cả bầu trời tuổi thơ với những hình ảnh như: “đốt bãi, đào ổ chuột, đánh dậm, đơm tép”, “ngâm thơ”, “liên hoan xã nghe hát chèo”… Những chi tiết ấy mộc mạc nhưng sống động, như chính cái hồn quê mộc mạc, bình dị nhưng đầy yêu thương. Cao hơn nữa, nhà văn đã dùng thủ pháp miêu tả mùi hương để gợi cảm giác: “mùi vị đặc biệt – mùi vị của quê hương” – một chi tiết giàu chất thơ, gợi nhớ, gợi thương, thể hiện tình cảm sâu kín, thiêng liêng đến từ tận sâu thẳm tâm hồn. Dù không thể gọi tên rõ ràng, thứ “mùi man mác” ấy vẫn len lỏi trong tâm trí người xa quê, trở thành sợi dây gắn kết vô hình giữa hiện tại và quá khứ, giữa người ra đi và nơi mình sinh ra. Có thể nói, tình yêu quê hương của nhân vật “tôi” không ồn ào mà âm thầm, không lý trí mà đầy cảm xúc, không cụ thể mà vô cùng rõ nét. Qua đoạn trích, Nguyễn Khải đã cho người đọc nhận ra rằng quê hương – dù nghèo hay giàu, dù hiện tại có khác xưa – vẫn mãi là miền ký ức thiêng liêng, là cội nguồn yêu thương không gì thay thế được trong trái tim mỗi con người. Đó là nơi “tôi” đã từng lớn lên, từng gắn bó, từng hạnh phúc – và mãi mãi là nơi để trở về.
CÂU 2:
Tuổi trẻ là quãng thời gian đẹp nhất của đời người – nơi đong đầy những hoài bão, ước mơ và khao khát được khẳng định bản thân. Trong dòng chảy không ngừng của cuộc sống hiện đại, khi thế giới biến động từng ngày, tuổi trẻ không chỉ cần mơ ước, mà còn phải thực sự bắt đầu cuộc hành trình chinh phục khát vọng – hành trình của ý chí, bản lĩnh và niềm tin sắt đá. Bởi lẽ, khát vọng chính là ngọn lửa soi đường và thúc đẩy con người tiến lên phía trước, đặc biệt là đối với thế hệ trẻ – những chủ nhân tương lai của đất nước.
Khát vọng là mong muốn mãnh liệt hướng tới điều tốt đẹp, điều lý tưởng và giá trị lớn lao. Nó có thể là khát vọng học tập, khát vọng đổi thay hoàn cảnh, khát vọng xây dựng đất nước, hay thậm chí là khát vọng tìm kiếm ý nghĩa cho sự tồn tại của bản thân. Đối với tuổi trẻ, khát vọng giống như ánh bình minh đầu ngày – tinh khôi, rực rỡ và đầy hi vọng. Nhưng để chinh phục khát vọng không phải điều dễ dàng. Đó là một hành trình đòi hỏi nghị lực, sự kiên trì, tinh thần dấn thân và khả năng chấp nhận thất bại. Khát vọng sẽ chỉ là viễn vông nếu tuổi trẻ không dám dấn bước.
Tuổi trẻ không sợ vấp ngã, chỉ sợ mình không dám đi. Bởi vậy, hành trình chinh phục khát vọng đầu tiên là hành trình vượt qua nỗi sợ hãi, vượt qua vùng an toàn của bản thân. Rất nhiều bạn trẻ ngày nay dễ dàng hài lòng với những điều tạm ổn: một công việc vừa đủ, một cuộc sống không quá tồi, một ngày trôi qua không biến động. Nhưng khát vọng không sinh ra từ sự an toàn. Khát vọng chỉ trỗi dậy mạnh mẽ khi con người đối diện với thử thách, chấp nhận lăn xả, chấp nhận va đập để tìm thấy bản ngã của mình. Những người trẻ có bản lĩnh là những người dám đi, dám thử, dám thất bại để rồi dám đứng dậy và đi tiếp. Chính hành trình đó tôi luyện con người trưởng thành và mạnh mẽ.
Không thể không kể đến vai trò của tri thức và tư duy độc lập trong hành trình hiện thực hóa khát vọng. Giữa thời đại bùng nổ công nghệ và tri thức như hiện nay, người trẻ cần không ngừng học hỏi, làm mới tư duy và rèn luyện kỹ năng. Một khát vọng lớn lao không thể được thực hiện bằng một cái đầu rỗng tuếch. Tư duy phản biện, tinh thần đổi mới, khả năng làm việc nhóm, quản lý thời gian, sáng tạo không ngừng – tất cả là hành trang cần thiết để tuổi trẻ vững bước trên hành trình dài. Người trẻ cần phải ý thức rằng tri thức không chỉ đến từ sách vở mà còn đến từ trải nghiệm, từ thất bại, từ sự va vấp với đời. Và trong từng bước đi ấy, mỗi người trẻ phải tự mình định hình được bản thân là ai, mình muốn trở thành người như thế nào và mình phải làm gì để đạt được điều ấy.
Trong thực tế, có không ít tấm gương tuổi trẻ truyền cảm hứng mạnh mẽ cho hành trình chinh phục khát vọng. Nguyễn Hà Đông – lập trình viên của trò chơi “Flappy Bird” từng khiến cả thế giới sửng sốt vì một sản phẩm công nghệ độc lập, đơn giản nhưng đầy sáng tạo. Nguyễn Thúc Thùy Tiên – Hoa hậu Hòa bình Quốc tế 2021, vượt lên từ những tổn thương tuổi thơ để chinh phục đấu trường sắc đẹp bằng bản lĩnh và khát vọng lan tỏa giá trị. Rồi những bạn trẻ ngày đêm miệt mài bên giường bệnh như Nguyễn Văn Linh (bạn trẻ khuyết tật học giỏi ở Quảng Nam), hay những người khởi nghiệp từ hai bàn tay trắng – họ đều là hiện thân của khát vọng không đầu hàng nghịch cảnh.
Tuy nhiên, hành trình chinh phục khát vọng không chỉ là chuyện của cá nhân. Mỗi người trẻ cũng cần nuôi dưỡng khát vọng cộng đồng – khát vọng xây dựng xã hội tốt đẹp hơn, khát vọng cống hiến cho đất nước. Giữa thời đại mà chủ nghĩa cá nhân lên ngôi, việc giữ được trái tim ấm nóng và biết đau đáu vì những giá trị chung là điều rất đáng quý. Người trẻ hôm nay cần học cách hài hòa giữa khát vọng cá nhân và lý tưởng tập thể. Họ có thể mơ về một sự nghiệp lớn lao, nhưng đồng thời phải biết đau đáu vì môi trường sống, vì sự phát triển bền vững của quốc gia, vì sự công bằng và văn minh của xã hội. Một khát vọng đẹp là khát vọng biết hướng về con người, về cộng đồng và về tương lai chung.
Trong hành trình ấy, chúng ta cũng cần tỉnh táo để phân biệt giữa khát vọng chân chính và tham vọng mù quáng. Khát vọng nuôi dưỡng bởi lý tưởng cao đẹp, bởi ý chí và sự cống hiến. Trong khi đó, tham vọng dễ dẫn con người vào con đường lừa dối, ích kỷ, chạy theo danh lợi mà bỏ quên đạo đức. Người trẻ cần học cách nhìn sâu vào bản thân, để hiểu rằng giá trị đích thực không nằm ở sự hào nhoáng bên ngoài, mà nằm ở việc bạn đã sống thế nào, đã cống hiến ra sao và đã trưởng thành như thế nào qua hành trình theo đuổi ước mơ.
Tuổi trẻ là một cuộc hành trình ngắn ngủi nhưng rực rỡ. Sống một đời không khát vọng là sống một đời nhạt nhòa. Khát vọng là thứ làm bầu máu nóng hơn, làm ánh mắt long lanh hơn, làm con tim rạo rực hơn. Mỗi người trẻ hãy học cách lắng nghe tiếng gọi từ sâu thẳm trong lòng mình – tiếng gọi của ước mơ, của đam mê, của lý tưởng. Và khi đã nghe thấy nó, hãy dấn thân, hãy tiến bước – dù con đường ấy có thể gập ghềnh, trắc trở. Bởi chỉ khi đi trọn hành trình của khát vọng, con người mới thực sự sống một cách đầy đủ nhất, mãn nguyện nhất và ý nghĩa nhất.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
2 phút trước
Top thành viên trả lời