i:
câu 1: Bài thơ "Quê Hương" được viết theo thể thơ lục bát, một thể thơ truyền thống của Việt Nam. Thể thơ này có đặc trưng là các cặp câu gồm một câu sáu chữ và một câu tám chữ, với nhịp chẵn ở cả hai câu. Trong bài thơ, ta thấy rõ ràng sự phân chia thành từng cặp câu như vậy:
- : Quê hương là gì hở mẹ?
- : Mà cô giáo dạy phải yêu.
- : Quê hương là gì hở mẹ?
- : Ai đi xa cũng nhớ nhiều.
Ngoài ra, việc sử dụng vần chân (vần cuối câu) và vần lưng (vần giữa câu) tạo nên sự hài hòa về âm thanh, giúp cho bài thơ thêm phần du dương, dễ nhớ. Điều này càng khẳng định chắc chắn rằng bài thơ "Quê Hương" được viết theo thể thơ lục bát.
câu 2: Trong bài thơ "Quê Hương", tác giả sử dụng biện pháp tu từ so sánh ngang bằng để miêu tả quê hương. Các hình ảnh được so sánh với quê hương đều mang ý nghĩa biểu tượng sâu sắc, thể hiện tình cảm yêu mến, gắn bó tha thiết của tác giả đối với quê hương.
* "quê hương là chùm khế ngọt": So sánh quê hương với chùm khế ngọt, gợi lên sự ngọt ngào, thanh bình, yên ả của cuộc sống nơi quê nhà. Hình ảnh chùm khế ngọt còn ẩn dụ cho những điều tốt đẹp, ngọt ngào mà quê hương mang lại cho con người.
* "quê hương là đường đi học": So sánh quê hương với đường đi học, gợi lên những kỷ niệm đẹp đẽ, hồn nhiên của tuổi thơ. Con đường đi học là nơi lưu giữ những dấu ấn, kỉ niệm đáng nhớ của thời cắp sách tới trường.
* "quê hương là con diều biếc": So sánh quê hương với con diều biếc, gợi lên sự tự do, phóng khoáng, vui tươi của tuổi thơ. Con diều biếc bay cao, bay xa như chính tâm hồn trẻ thơ được thỏa sức bay bổng, khám phá thế giới.
* "quê hương là con đò nhỏ": So sánh quê hương với con đò nhỏ, gợi lên sự bình dị, mộc mạc, gần gũi của cuộc sống nơi làng quê. Con đò nhỏ là phương tiện di chuyển quen thuộc, gắn liền với đời sống sinh hoạt của người dân nông thôn.
* "quê hương là cầu tre nhỏ": So sánh quê hương với cầu tre nhỏ, gợi lên sự giản dị, thân thương, gần gũi của cuộc sống nơi làng quê. Cầu tre nhỏ là hình ảnh quen thuộc, gắn liền với đời sống sinh hoạt của người dân nông thôn.
* "quê hương là đêm trăng tỏ": So sánh quê hương với đêm trăng tỏ, gợi lên vẻ đẹp lung linh, huyền ảo, thơ mộng của cảnh vật quê hương vào ban đêm. Đêm trăng tỏ là khoảnh khắc lãng mạn, thơ mộng nhất trong ngày, khi mọi thứ trở nên tĩnh lặng, yên bình.
Tóm lại, qua việc sử dụng biện pháp tu từ so sánh, tác giả đã tạo nên một bức tranh quê hương đầy màu sắc, giàu cảm xúc và ý nghĩa. Quê hương không chỉ là nơi chôn rau cắt rốn, mà còn là nơi chứa đựng những giá trị tinh thần thiêng liêng, là nơi nuôi dưỡng tâm hồn con người.
câu 3: Việc sử dụng điệp từ "Quê hương là..." trong các khổ thơ 2, 3, 4 và 5 có tác dụng nhấn mạnh ý nghĩa thiêng liêng của quê hương đối với mỗi người. Điệp từ được lặp lại như một lời khẳng định chắc nịch, thể hiện sự tự hào và tình cảm sâu sắc của nhà thơ dành cho nơi chôn rau cắt rốn. Mỗi lần xuất hiện, cụm từ này lại mang một ý nghĩa riêng biệt, gắn liền với những hình ảnh cụ thể, tạo nên bức tranh toàn cảnh về vẻ đẹp bình dị, mộc mạc nhưng đầy sức sống của quê hương.
Phân tích chi tiết:
* Khổ 2: "Quê hương là chùm khế ngọt" - Hình ảnh quen thuộc, gần gũi, gợi lên sự ngọt ngào, thanh tao của quê hương. Cụm từ này nhấn mạnh vai trò nuôi dưỡng tâm hồn, vun trồng ước mơ của quê hương.
* Khổ 3: "Quê hương là đường đi học" - Con đường đi học là biểu tượng của tri thức, của tương lai. Cụm từ này khẳng định quê hương là nơi ươm mầm tài năng, là nền tảng để con người trưởng thành.
* Khổ 4: "Quê hương là con diều biếc" - Hình ảnh con diều bay cao, tự do, tượng trưng cho khát vọng vươn lên, chinh phục của con người. Cụm từ này thể hiện niềm tự hào về quê hương, về truyền thống anh hùng, bất khuất.
* Khổ 5: "Quê hương là vòng tay ấm" - Hình ảnh vòng tay ấm áp, bao bọc, che chở, thể hiện tình yêu thương, sự đùm bọc của quê hương. Cụm từ này nhấn mạnh giá trị tinh thần to lớn của quê hương, là chỗ dựa vững chắc cho mỗi người khi gặp khó khăn.
Tóm lại, việc sử dụng điệp từ "Quê hương là..." đã góp phần làm tăng sức biểu đạt, tạo ấn tượng mạnh mẽ cho bài thơ, giúp người đọc cảm nhận sâu sắc hơn về tình yêu quê hương tha thiết của nhà thơ.
câu 4: Quê hương luôn là đề tài bất tận trong thi ca nhạc họa, bởi nó chứa đựng những tình cảm thiêng liêng nhất của mỗi con người. Trong chương trình Ngữ Văn 8, ta bắt gặp đề bài viết về tình cảm của bản thân đối với quê hương. Dưới đây là hai bài mẫu tham khảo cho đề bài này. Hy vọng qua đó các bạn sẽ hoàn thành thật tốt bài tập của mình. Chúc các bạn học tập tốt!
BÀI VĂN MẪU SỐ 1 TÌNH CẢM CỦA EM ĐỐI VỚI QUÊ HƯƠNG
Trong cuộc đời của mỗi con người, chắc hẳn ai cũng có quê hương của riêng mình, nơi ấy chính là nơi chôn rau cắt rốn, là nơi nuôi dưỡng tâm hồn ta lớn lên, là nơi lưu giữ bao kỉ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ. Mỗi lần nhắc đến quê hương, chắc hẳn ai cũng đều tràn đầy nỗi nhớ nhung và tôi cũng vậy. Quê hương tôi rất thanh bình và yên tĩnh, có những cánh đồng thẳng cánh cò bay chạy theo những con đường làng quanh co. Những buổi sáng mùa xuân đứng ở đầu làng mà nhìn cánh đồng thì thích thú biết bao! Gió xuân nhẹ thổi sóng lúa nhấp nhô từng đợt đuổi nhau ra xa tít. Một đàn cò trắng dang rộng đôi cánh bay qua, nổi bật trên nền trời xanh thẳm. Đầu làng có con sông nước xanh ngắt, trong lành. Vào những buổi chiều, cánh đồng rộn lên những câu hò, câu hát hay vang trời của những người dân hay đi làm cỏ Gần cánh đồng có cây đa to để mọi người ngồi nghỉ sau những buổi lao động mệt nhọc. Mùa lúa chín, trong biển lúa vàng ánh lên màu đen nhánh của những cái liềm của người dân đi gặt. Rải rác khắp cánh đồng là những chiếc nón trắng của người đi gặt nhấp nhô lên xuống.
Tôi rất yêu cánh đồng làng ở nơi mình sinh ra, vì vậy tôi luôn giữ gìn và bảo vệ nó. Tôi mong rằng cánh đồng sẽ mang lại nhiều lợi ích cho bà con nông dân.
BÀI VĂN MẪU SỐ 2 TÌNH CẢM CỦA EM ĐỐI VỚI QUÊ HƯƠNG
"Quê hương là chùm khế ngọt
Cho con trèo hái mỗi ngày
Quê hương là đường đi học
Con về rợp bướm vàng bay..."
Mỗi khi nghe thấy lời bài hát quen thuộc ấy, lòng tôi lại trào dâng một tình cảm tha thiết, chân thành dành cho quê hương của mình.
Quê hương là mảnh đất ghi dấu ấn trong trái tim mỗi người. Đó là nơi ta sinh ra và lớn lên, là nơi chứa đựng những kỉ niệm tuổi thơ tươi đẹp. Với tôi, quê hương là nơi đã nuôi nấng, chở che cho tôi suốt những năm tháng ấu thơ. Đó là một vùng nông thôn thanh bình, yên ả với những cánh đồng lúa bát ngát mênh mông. Những buổi sáng sớm, cánh đồng lúa xanh mướt như tấm thảm nhung trải dài tới tận chân trời. Khi mặt trời lên cao, cánh đồng ngập tràn trong nắng vàng rực rỡ. Những bông lúa nặng trĩu hạt đung đưa theo gió, tạo nên âm thanh xào xạc vui tai. Chiều về, cánh đồng lúa nhuộm vàng cả một khoảng trời. Hương lúa thơm nồng lan tỏa khắp không gian, mang theo cả mùi vị của quê hương.
Quê hương còn là nơi gắn bó với những người thân yêu của tôi. Đó là bố mẹ, là ông bà, là anh chị em ruột thịt. Họ là những người đã dành trọn vẹn tình yêu thương cho tôi, chăm sóc và dạy dỗ tôi nên người. Bố mẹ tôi là những người nông dân chất phác, hiền lành. Họ luôn bận rộn với công việc đồng áng nhưng vẫn dành thời gian quan tâm, lo lắng cho tôi. Ông bà tôi tuy đã già nhưng vẫn luôn khỏe mạnh, minh mẫn. Họ thường kể cho tôi nghe những câu chuyện cổ tích, truyền thuyết về quê hương, giúp tôi hiểu thêm về lịch sử và văn hóa của dân tộc. Anh chị em tôi luôn yêu thương, đùm bọc lẫn nhau. Chúng tôi cùng nhau lớn lên, cùng nhau chia sẻ những niềm vui, nỗi buồn trong cuộc sống.
Tình yêu quê hương là một thứ tình cảm thiêng liêng, sâu sắc. Nó là động lực giúp tôi vượt qua mọi khó khăn, thử thách trong cuộc sống. Tôi luôn cố gắng học tập, rèn luyện để trở thành một người có ích cho xã hội, góp phần xây dựng quê hương ngày càng giàu đẹp.
Để thể hiện tình yêu quê hương, tôi sẽ luôn nỗ lực học tập, rèn luyện để trở thành một người có ích cho xã hội. Tôi sẽ cố gắng đóng góp sức mình để xây dựng quê hương ngày càng giàu đẹp, văn minh. Tôi cũng sẽ tích cực tham gia các hoạt động cộng đồng, giúp đỡ những người có hoàn cảnh khó khăn.
Quê hương là nơi chôn rau cắt rốn của mỗi người. Tình yêu quê hương là một thứ tình cảm thiêng liêng, sâu sắc. Hãy luôn trân trọng và gìn giữ tình yêu quê hương, bởi nó là cội nguồn của hạnh phúc và thành công.