
29/06/2025
29/06/2025
Đoạn thơ trên mang đến một bức tranh thiên nhiên và tâm hồn con người đầy gợi cảm. Hình ảnh "những con đê cuối trắng tựa vai nhau" gợi lên sự liên kết, đoàn kết của thiên nhiên, như những người bạn thân thiết cùng nhau trải qua nắng mưa. Màu trắng của con đê còn tượng trưng cho sự tinh khôi, thanh khiết của đất trời.
Câu thơ "Vẫn nghe vang một loài hoa dại nhớ" đưa ta vào thế giới của ký ức, nơi tiếng lòng hoang dại nhưng đầy da diết. Hoa dại trở thành biểu tượng của những điều giản dị nhưng khó quên, in sâu trong tâm trí.
Hai câu cuối là sự đối lập giữa lúc đi và lúc về: "Khi tôi đi, sóng vỗ vào nỗi nhớ / Khi tôi về, biển hát điệu dân ca." Sóng biển không chỉ là hiện tượng tự nhiên mà còn là nỗi lòng của con người. Khi xa cách, sóng mang theo nỗi nhớ da diết; khi trở về, biển lại cất lên khúc ca ấm áp, thân thuộc như điệu dân ca quê hương. Điều này thể hiện sự gắn bó sâu nặng giữa con người và quê hương, nơi mỗi khoảnh khắc đều ngập tràn cảm xúc.
Đoạn thơ với ngôn từ giản dị nhưng giàu hình ảnh và cảm xúc, đã khắc họa thành công vẻ đẹp của thiên nhiên và tình yêu quê hương. Qua đó, tác giả gửi gắm thông điệp về sự trân trọng những giá trị giản dị nhưng bền vững trong cuộc sống.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời