06/08/2025

06/08/2025
06/08/2025
Bài thơ Tràng Giang của Huy Cận có cấu tứ chặt chẽ, được triển khai theo trình tự từ cảnh đến tình, từ không gian rộng lớn đến chiều sâu tâm hồn. Mở đầu bài thơ là hình ảnh sông nước mênh mông gợi cảm giác cô đơn, trống trải, mang tính chất khái quát về nỗi buồn nhân thế. Các khổ thơ sau dần dần khắc họa rõ hơn khung cảnh thiên nhiên: con thuyền nhỏ, cành củi khô, bãi vắng, chợ chiều – những hình ảnh gần gũi mà đượm buồn. Thiên nhiên trong bài vừa rộng lớn vừa vắng lặng, nhấn mạnh sự cô lập của con người trong không gian ấy. Đặc biệt, khổ cuối là điểm lắng sâu về cảm xúc, khi nỗi buồn riêng tư hòa quyện với nỗi nhớ quê – một biểu hiện rõ nét của tâm hồn thi sĩ trước thời đại mất phương hướng. Cấu tứ bài thơ mang tính hướng nội, mở đầu bằng ngoại cảnh để dẫn vào nỗi cô đơn hiện sinh của con người, từ đó tạo nên chiều sâu triết lý. Tràng Giang vì thế không chỉ là một bài thơ tả cảnh mà còn là tiếng lòng cô tịch thấm đẫm tinh thần thơ mới.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
11 giờ trước
Top thành viên trả lời