câu 1: Phương thức biểu đạt chính của văn bản là tự sự. Văn bản kể lại câu chuyện về cuộc thi họa sĩ tài giỏi nhất, miêu tả quá trình chấm thi và kết quả cuối cùng. Các yếu tố tự sự như nhân vật, hành động, đối thoại, thời gian, địa điểm... đều góp phần tạo nên cốt truyện hấp dẫn, thu hút người đọc.
câu 2. Câu chuyện "Nhà Hiền Triết" kể về cuộc thi họa sĩ tài giỏi nhất giữa hai họa sĩ xuất sắc. Ban giám khảo gặp khó khăn trong việc xác định người chiến thắng khi cả hai tác phẩm đều hoàn hảo. Để giải quyết vấn đề này, nhà hiền triết đưa ra phương pháp đánh giá dựa trên sự khiêm tốn và khả năng tự nhận thức của mỗi họa sĩ.
Phương pháp của nhà hiền triết tập trung vào việc phân tích thái độ của họa sĩ đối với chính tác phẩm của mình. Họa sĩ thứ nhất thẳng thắn thừa nhận rằng anh ta không thể tìm thấy bất kỳ khiếm khuyết nào trong bức tranh của mình. Điều này cho thấy anh ta quá tự tin vào khả năng của bản thân, dẫn đến việc không thể nhìn nhận khách quan về tác phẩm của mình. Ngược lại, họa sĩ thứ hai tỏ ra khiêm tốn hơn, anh ta không dám khẳng định rằng bức tranh của mình hoàn hảo mà thay vào đó, anh ta thừa nhận rằng mình chưa thể nhận ra tất cả những khiếm khuyết của tác phẩm. Sự khiêm tốn này phản ánh sự tự nhận thức sâu sắc về giới hạn của bản thân, đồng thời thể hiện sự tôn trọng đối với nghệ thuật.
Sự khác biệt trong thái độ của hai họa sĩ chính là yếu tố then chốt để nhà hiền triết lựa chọn người chiến thắng. Họa sĩ thứ hai, với sự khiêm tốn và khả năng tự nhận thức cao, chứng tỏ anh ta có khả năng tiếp tục phát triển và cải thiện tác phẩm của mình. Trong khi đó, họa sĩ thứ nhất, với sự tự tin thái quá, dễ dàng rơi vào trạng thái tự mãn, khiến anh ta ngừng nỗ lực và không thể tiến bộ thêm nữa.
Kết luận, nhà hiền triết đã sử dụng phương pháp đánh giá dựa trên sự khiêm tốn và khả năng tự nhận thức của họa sĩ để lựa chọn người chiến thắng. Phương pháp này nhấn mạnh tầm quan trọng của việc luôn giữ tâm hồn mở rộng, sẵn sàng đón nhận những góp ý và phê bình để hoàn thiện bản thân. Nó cũng nhắc nhở con người cần phải biết khiêm nhường trước kiến thức vô tận của nhân loại, tránh rơi vào trạng thái tự mãn và ngừng phát triển.
câu 3: Câu có lời dẫn gián tiếp trong đoạn trích là: "Nhà hiền triết đến bên hai họa sĩ và nói: - Thưa hai ngài, bức tranh của hai ngài rất đẹp, nhưng thú thực là ban giám khảo cũng như tôi không thấy chúng có khiếm khuyết gì."
Để chuyển đổi câu này thành lời dẫn trực tiếp, cần loại bỏ phần lời dẫn ("nhà hiền triết đến bên hai họa sĩ và nói") và thay bằng dấu ngoặc kép. Câu chuyển đổi sẽ là:
"Thưa hai ngài, bức tranh của hai ngài rất đẹp, nhưng thú thực là ban giám khảo cũng như tôi không thấy chúng có khiếm khuyết gì," nhà hiền triết nói.
Việc sử dụng lời dẫn trực tiếp giúp câu văn trở nên rõ ràng hơn, đồng thời thể hiện sự tôn trọng đối với lời nói của nhân vật.
câu 4: Họa sĩ tài giỏi nhất thuở trước, ở một thành phố nọ, người ta tổ chức cuộc thi họa sĩ tài giỏi nhất. Rất đông họa sĩ đua tài, trưng bày những bức tranh đẹp của mình cho một ban giám khảo tinh tường phán xét. Cuộc thi đi đến hồi kết thì ban giám khảo lúng túng. Trước mắt họ chỉ còn lại hai bức tranh của hai họa sĩ bậc thầy. Ban giám khảo hết nhìn tranh lại thì thầm bàn thảo với nhau, cố tìm ra những khiếm khuyết của từng bức để quyết định ai là người tài giỏi nhất. Nhưng dù đã hết sức cố gắng, ban giám khảo vẫn không thấy bức tranh nào có khiếm khuyết gì. Có một nhà hiền triết đi ngang qua thấy vậy, nói với ban giám khảo là ông sẽ giúp đỡ họ. Nhà hiền triết đến bên hai họa sĩ và nói: "Thưa hai ngài, bức tranh của hai ngài rất đẹp, nhưng thú thật là ban giám khảo cũng như tôi không thấy chúng có khiếm khuyết gì. Vì thế xin hai ngài hãy nhìn kỹ lại tranh của mình rồi nói cho tôi biết về những khiếm khuyết của chúng". Sau một hồi lâu nhìn ngắm tranh của mình, vị họa sĩ thứ nhất thẳng thắn trả lời: "Thưa tiên sinh, ngắm đi ngắm lại bức tranh của mình tôi vẫn không thấy nó bị khuyết thiếu gì". Vị họa sĩ thứ hai đứng im. "Chắc ngài cũng thấy bức tranh của mình có khiếm khuyết?" - nhà hiền triết hỏi. "Thưa không phải, chỉ là tôi đang không biết nên bắt đầu từ khiếm khuyết nào" - vị họa sĩ bối rối trả lời trung thực. "Ngài đã thắng cuộc thi!" - nhà hiền triết mỉm cười nói. Mọi người ồ lên: "Sao thế được? Giải thưởng trao cho người thấy tranh của mình còn nhiều khiếm khuyết là sao?". Nhà hiền triết giải thích: ...
câu 5. Khó khăn trong cuộc sống chính là một món quà mà cuộc đời dành tặng cho mỗi con người. Khi đối mặt với khó khăn, nếu chúng ta luôn giữ vững niềm tin vào tương lai tươi sáng, sẵn sàng đương đầu với thử thách bằng tất cả khả năng của mình, thì chúng ta sẽ vượt qua được nghịch cảnh đó. Cuộc sống vốn dĩ không hề dễ dàng, và việc gặp phải khó khăn, thất bại chỉ là điều bình thường. Tuy nhiên, cách mà chúng ta đối diện với những trở ngại này mới là quan trọng. Nếu chúng ta luôn lạc quan, hy vọng vào ngày mai tốt đẹp hơn, thì chúng ta sẽ có động lực để tiếp tục phấn đấu. Ngược lại, nếu chúng ta bi quan, chán nản khi gặp khó khăn, thì chúng ta sẽ dễ dàng bỏ cuộc giữa chừng. Vì vậy, thái độ sống tích cực là yếu tố then chốt giúp chúng ta vượt qua mọi thử thách trong cuộc sống.