27/10/2025

27/10/2025
14/11/2025
Bài thơ "Bạn đến chơi nhà" của Nguyễn Khuyến là một áng thơ Nôm Đường luật thất ngôn bát cú vô cùng độc đáo, biểu hiện trọn vẹn phong thái sống thanh cao và tình bạn chân thành, mộc mạc của bậc hiền triết lánh đời. Sức hấp dẫn của bài thơ không chỉ nằm ở nội dung mà còn ở nghệ thuật tổ chức ngôn từ và hình ảnh tinh tế.
Mở đầu bằng câu thơ giới thiệu trực tiếp hoàn cảnh: "Đã bấy lâu nay bác tới nhà," thể hiện niềm vui mừng khôn xiết khi gặp lại tri kỷ sau bao ngày xa cách. Tuy nhiên, niềm vui ấy ngay lập tức được đặt trong một tình huống tiếp đãi vô cùng éo le, được triển khai một cách tài tình ở sáu câu tiếp theo.
Nghệ thuật liệt kê và đối lập được sử dụng khéo léo để dựng lên một bức tranh trớ trêu nhưng đầy hóm hỉnh về sự thiếu thốn. Nhà thơ lần lượt giải thích lý do không có vật chất để đãi bạn. Con người vắng mặt: "Trẻ thời đi vắng, chợ thời xa." Hai vế đối nhau cả về vị trí lẫn ý nghĩa, cho thấy người nhà không có mà nguồn cung cấp (chợ) cũng ở xa, chặn mọi đường kiếm tìm. Nguồn cung tự nhiên không sẵn: Bốn câu thơ tiếp theo là một chuỗi những hình ảnh về sự "chưa tới mùa," "chưa đúng lúc." "Ao sâu nước cả, khôn chài cá," "Vườn rộng rào thưa, khó đuổi gà." "Cải chửa ra cây, cà mới nụ," "Bầu vừa rụng rốn, mướp đương hoa." Nghệ thuật đối xứng cực kỳ chặt chẽ trong bốn câu giữa (thực và luận) tạo nên nhịp điệu dồn dập, đẩy sự thiếu thốn lên đến đỉnh điểm. Những chi tiết như cá "khôn chài" vì ao quá sâu, gà "khó đuổi" vì rào quá thưa, hay rau củ thì cái "chửa ra cây," cái "mới nụ," cái "vừa rụng rốn" (quả còn non), cái "đương hoa" (chưa kết quả) không hề gây cảm giác bi lụy, mà ngược lại, toát lên sự thú vị, hài hước. Sự thiếu thốn này không phải do nghèo túng mà là do nhà thơ chọn lối sống đạm bạc, giao hòa với thiên nhiên và không cố gắng thay đổi quy luật tự nhiên.
Mọi sự thiếu thốn vật chất được tổng kết ở câu thơ thứ bảy, câu chuyển (kết): "Đầu trò tiếp khách, trầu không có." Trầu vốn là vật mở đầu câu chuyện, là lễ nghi tối thiểu của sự tiếp đãi, vậy mà cũng không có. Dường như mọi hy vọng về một bữa tiệc thịnh soạn đều tan biến.
Nhưng chính trong đỉnh điểm của sự thiếu thốn vật chất, giá trị cao quý nhất của bài thơ mới được bộc lộ trọn vẹn qua câu kết, một nghệ thuật "đảo ngược tình thế" đầy bất ngờ:
"Bác đến chơi đây, ta với ta." Nghệ thuật lặp từ và đại từ, cụm từ "ta với ta" là một kết tinh nghệ thuật. Nó không chỉ đơn thuần là hai người (ta và ta) mà còn là sự đồng điệu, hòa hợp tuyệt đối trong tâm hồn. Nó xóa bỏ mọi khoảng cách, mọi lễ nghi hình thức Câu thơ này là một sự khẳng định mạnh mẽ. Tất cả những cái "không" ở trên (không cá, không gà, không rau, không trầu) chỉ là cái cớ để tôn vinh cái "có" vĩ đại nhất: sự có mặt của tri kỷ. Tình bạn của Nguyễn Khuyến vượt lên trên mọi vật chất tầm thường. Gặp gỡ bạn hiền chính là niềm vui lớn nhất, là "đầu trò tiếp khách" quý giá nhất.
"Bạn đến chơi nhà" là một kiệt tác thơ Nôm. Nguyễn Khuyến đã sử dụng thành công thể thơ Đường luật một cách uyển chuyển, kết hợp nghệ thuật đối và liệt kê hóm hỉnh để tạo ra một hoàn cảnh tiếp đãi độc nhất vô nhị. Từ sự thiếu thốn vật chất đến sự đầy đủ về tinh thần, bài thơ ca ngợi tình bạn tri kỷ vượt qua mọi lễ nghi và vật chất. Bài thơ là tiếng cười tự trào ý nhị, đồng thời là tuyên ngôn về một lối sống thanh đạm, một nhân cách cao đẹp mà nhà thơ muốn gửi gắm.
#Huyunhh
28/10/2025
Ca dao dân ca có nhiều câu rất hay nói về tình bạn, một tình cảm thiêng liêng đáng quý. Nguyễn Khuyến một vị quan về ở ẩn mang nỗi cô đơn u hoài sống hiu quạnh nơi nông thôn đã có những vần thơ với cảm xúc dạt dào khi gặp lại bạn cũ. Chúng ta hãy lắng nghe những cảm xúc ấy:
“Đã bấy lâu nay, bác tới nhà
Trẻ thời đi vắng, chợ thời xa.
Ao sâu nước cả, khôn chài cá,
Vườn rộng rào thưa, khó đuổi gà.
Cải chửa ra cây, cà mới nụ,
Bầu vừa rụng rốn, mướp đương hoa.
Đầu trò tiếp khách, trầu không có,
Bác đến chơi đây ta với ta!”
Bài thơ khơi dậy trong ta niềm xúc động trước tấm lòng chân tình của nhà thơ Nguyễn Khuyến.
Mở đầu bài thơ là một lời chào, lời chào rất đỗi tự nhiên, hóm hỉnh: “ Đã bấy lâu nay, bác tới nhà”. Câu thơ như lời chào thân mật hồ hởi của Nguyễn Khuyến khi có bạn tới thăm. “Đã bấy lâu nay” là biểu hiện một khoảng thời gian khá dài nhà thơ không gặp bạn, giờ đây có dịp gặp lại nhau lòng không khỏi vui mừng khôn xiết. Từ lúc từ quan về ở ẩn, suốt ngày chỉ núi láng giềng, chim bầu bạn (Nguyễn Trãi), lấy ai mà tâm sự giãi bày nỗi lòng mình. Những lúc như vậy tác giả luôn muốn có người tâm giao để trò chuyện. Người bạn đó đã đến với ông, có vui mừng nào hơn.
<iframe class="ql-video ql-align-center" frameborder="0" allowfullscreen="true"></iframe>Mới nghe ta như thấy rằng nhà thơ như tỏ ý lấy làm tiếc về việc bạn mới đến thăm mà chẳng có gì để tiếp bạn. Đây chính là cách nói cường điệu hoá, thi vị hoá cuộc sống vật chất trong gia đình Nguyễn Khuyến. Nói như vậy là đang đùa với bạn, trong lời nói ấy mang nụ cười ý vị vừa tỏ thái độ “mong chờ” những dịp bạn đến thăm như thế này. Hay chính trong lời phân trần ấy bộc lộ sự bất ngờ thăm hỏi của bạn. Hoàn cảnh sống của tác giả nơi miền quê kiểng rất đạm bạc, thanh bạch, giản dị gắn bó với làng xóm quê hương.
Nhịp thơ đều đặn nhẹ nhàng êm ái như một lời thủ thỉ, kèm theo là nụ cười bông đùa vui tươi của nhà thơ. Trong rất nhiều bài thơ Nguyễn Khuyến đã từng thể hiện sâu sắc tình cảm với bạn bè, bằng hữu:
“Rượu ngon không có bạn hiền
Không mua không phải, không tiền không mua
Câu thơ nghĩ đắn đo muốn viết
Viết đưa ai, ai biết mà đưa?
Giường kia, treo những hững hờ
Đàn kia, gảy cũng ngẩn ngơ tiếng đàn”
Với Nguyễn Khuyến và Dương Khuê qua đoạn thơ trên ta thấy rằng tình bạn của họ thật gắn bó bao nhiêu. Chén rượu kia sẽ ngọt ngào nếu hai người cùng đối, ẩm, dạo đàn, bình thơ… Cũng chỉ có hai người. Thiếu một trong hai thì “Giường kia, treo những hững hờ/Đàn kia, gảy cũng ngẩn nga tiếng đàn”.
Không chỉ tình bạn của Nguyễn Khuyến trong bài thơ này mà trong dân gian chúng ta còn xúc động trước tình bằng hữu của Lưu Bình và Dương Lễ. Tình cảm của Nguyễn Khuyến và bạn mình không phân biệt tuổi tác, hoàn cảnh, ở họ sự nối kết là niềm cảm thông chia sẻ cùng nhau.
Câu thơ cuối cùng đã bộc lộ rõ nét tình cảm chân thành của Nguyễn Khuyến với bạn. Đó là tình cảm thiêng liêng và cao quý, những nghi thức xã giao dần bị bóc còn lại là tình bằng hữu thâm giao. Quan hệ bạn bè ở đây được xây dựng trên nền tảng của tình cảm. “Bác đến chơi đây” - không có mọi giá trị vật chất chỉ có ta với ta. Đại từ ta được sử dụng rất độc đáo, ta là nhân xưng, và cũng là bác và tôi, là hai chúng ta. Tôi và bác đã quá hiểu nhau rồi. Hoàn cảnh của tôi bác biết, tôi sống thế nào bác hay. Những điều tôi nói ra với bác chẳng qua là bày tỏ nỗi niềm tâm can. Cả hai người không ai đặt vấn đề vật chất, mà ở họ đều có quan điểm coi thường vật chất, đề cao tình cảm. Cũng là ta với ta nhưng trong bài thơ Qua Đèo Ngang thì đó chính là sự đối diện, bắt gặp tâm trạng của tác giả Thanh Quan với chính mình. Còn ta với ta ở đây là nói về hai người họ gắn bó không gì chia cắt được. Tình bạn giữa họ mới cao quý đẹp đẽ làm sao. Ta thấy rằng nghệ thuật trào lộng của Nguyễn Khuyến thật hóm hỉnh, nhẹ nhàng tinh tế.
Bài thơ thể hiện khá thành công nghệ thuật trào phúng, ngôn ngữ được sử dụng một cách đặc sắc. Tuy là một bài thơ Đường với khuôn mẫu bó buộc nhưng lại rất bình dị như lời ăn tiếng nói hàng ngày. Những sản vật đồng quê được đưa vào thơ rất tự nhiên, sự kết hợp nhuần nhuyễn ngôn ngữ làm cho bài thơ đặc sắc thân mật như chính tình cảm của họ vậy.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
09/11/2025
09/11/2025
09/11/2025