
8 giờ trước
8 giờ trước
Bài thơ Bên sông Kinh Thầy của Trần Đăng Khoa là một trong những tác phẩm tiêu biểu cho phong cách thơ hồn nhiên, trong trẻo mà sâu sắc của "thần đồng thơ ca" Việt Nam. Được sáng tác vào năm 1966, khi nhà thơ còn rất nhỏ, bài thơ không chỉ ghi lại bức tranh quê hương thanh bình mà còn thể hiện khả năng quan sát tinh tế, cảm xúc thơ ngây cùng trí tưởng tượng phong phú của một tâm hồn trẻ tuổi.
Ngay từ khổ thơ đầu, một không gian làng quê Bắc Bộ hiện lên rõ nét với “hàng chuối xanh mướt”, “phi lao reo trập trùng” và “vài ngôi nhà đỏ ngói / in bóng xuống dòng sông”. Những hình ảnh thân thuộc được nhà thơ sử dụng một cách tự nhiên, kết hợp giữa màu sắc, âm thanh và đường nét. Dòng sông như chiếc gương soi, phản chiếu vẻ đẹp yên ả của làng quê. Cách miêu tả chân thực, nhẹ nhàng ấy cho thấy một cảm quan nghệ thuật rất nhạy bén, một tình cảm sâu sắc với không gian sống thường nhật.
Sang khổ thơ thứ hai, hình ảnh con người xuất hiện với bóng dáng quen thuộc của “bác chài chăm chỉ / buông câu trong bóng chiều”. Đó là hình ảnh của những người dân lao động bình dị, cần mẫn và gắn bó với thiên nhiên. Trong khung cảnh ấy, nhà thơ bỗng phát hiện một khoảnh khắc đầy sinh động: “Bỗng nhiên một con cá / nhảy bên thuyền như trêu”. Cái nhìn hóm hỉnh và đầy tinh nghịch ấy mang dấu ấn của tuổi thơ – một tâm hồn luôn tò mò, thích khám phá và giàu trí tưởng tượng. Chính sự quan sát tinh tế này đã thổi hồn vào bức tranh quê, khiến thiên nhiên như sống dậy trong từng chuyển động.
Đến khổ thơ cuối, cảm xúc và liên tưởng của tác giả càng trở nên độc đáo. Hình ảnh “bắp ngô non răng sún / óng vàng một chòm râu” là một ẩn dụ bất ngờ, so sánh hạt ngô non như răng sún của trẻ nhỏ – vừa gợi hình ảnh dễ thương, vừa thể hiện sự gắn bó giữa thiên nhiên và con người. Nhưng ấn tượng nhất là hai câu thơ kết: “Ôi cánh buồm nhỏ bé / biết bay về nơi đâu?” – một câu hỏi bâng khuâng, mở ra không gian tưởng tượng mênh mông và khát vọng bay xa. Đó không chỉ là sự tò mò của tuổi thơ mà còn là khát khao đi tìm chân trời mới – một chiều sâu suy tư hiếm thấy ở lứa tuổi thiếu nhi.
Về nghệ thuật, bài thơ sử dụng ngôn từ giản dị, gần gũi nhưng giàu sức gợi. Những hình ảnh thơ vừa cụ thể vừa hàm chứa cảm xúc, kết hợp hài hòa giữa tả thực và tưởng tượng. Nhịp thơ đều đặn, nhẹ nhàng như dòng chảy của sông quê, khiến người đọc cảm nhận được vẻ đẹp dịu dàng, thanh bình của cảnh vật và con người.
Bên sông Kinh Thầy không chỉ là bức tranh thiên nhiên mộc mạc mà còn là tiếng lòng trong trẻo của một tâm hồn trẻ thơ. Qua bài thơ, Trần Đăng Khoa đã cho thấy một tài năng hiếm có – người biết nhìn thế giới bằng ánh mắt đầy yêu thương, đồng thời làm phong phú thêm cho nền thơ ca Việt Nam bằng giọng điệu riêng biệt và độc đáo.
mình bổ sung thêm bài thơ nếu bạn không biết nhé
Nội dung bài thơ Bên sông Kinh Thầy
BÊN SÔNG KINH THẦY
(Trần Đăng Khoa)
Hàng chuối lên xanh mướt
Phi lao reo trập trùng
Vài ngôi nhà đỏ ngói
In bóng xuống dòng sông
Một bác chài chăm chỉ
Buông câu trong bóng chiều
Bỗng nhiên một con cá
Nhảy bên thuyền như trêu
Bắp ngô non răng sún
Óng vàng một chòm râu
Ôi cánh buồm nhỏ bé
Biết bay về nơi đâu?
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời