Viết bài văn kể về một trải nghiệm trong đời?

thumb up 1
thumb down
Trả lời câu hỏi của Minh Bùi công
  • Câu trả lời phải chính xác, đầy đủ dựa trên kiến thức xác thực:
    • ✔ Đối với câu hỏi trắc nghiệm: Đưa đáp án lựa chọn + giải thích lý do chọn đáp án.
    • ✔ Đối với câu hỏi tự luận: Đưa lời giải và đáp án cho câu hỏi.
    • ✔ Đối với câu hỏi trả lời ngắn: Đưa ra đáp án + giải thích lý do.
    • ✔ Chấp nhận sử dụng ảnh do thành viên viết tay, ảnh cần rõ nét, không bị mờ, vỡ ảnh.
  • Sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, dễ hiểu.
  • Tránh đưa ra các ý kiến cá nhân mang tính chất chủ quan.
  • Nếu sử dụng thông tin từ nguồn khác, phải trích dẫn nguồn đầy đủ và chính xác.
  • Tuyệt đối không được sao chép các thông tin từ các trang khác, từ AI hoặc chatGPT.
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

07/12/2025

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo

Trong cuộc sống mỗi người ai cũng có những kỉ niệm khó quên trong đời. Với tôi cũng vậy, gần mười sáu năm qua tôi đã trải qua rất nhiều kỉ niệm vui buồn khác nhau. Nhưng kỉ niệm mà tôi vẫn nhớ mãi đó là một lần tôi bị lạc mẹ ở công viên nước Đầm Sen.

Năm đó tôi học lớp 5, vì tôi đạt danh hiệu học sinh giỏi xuất sắc nên mẹ đã thưởng cho tôi một chuyến đi chơi ở công viên nước Đầm Sen. Tôi đã mong chờ chuyến đi này từ lâu lắm rồi vì từ trước tới giờ tôi chưa được đi chơi ở công viên nước. Vừa bước vào công viên nước tôi đã thích thú với những gì nó mang lại. Nơi đây thật đông vui và hấp dẫn với những trò chơi dưới nước, từng dòng người đổ về khiến nơi này càng thêm náo nhiệt. Tôi và mẹ chơi ở hồ tạo sóng, trượt ống, ao lười,... Ở đó tôi được thỏa sức vui đùa với những trò chơi này.

Nhưng niềm vui của tôi chẳng kéo dài được bao lâu, khi đang nô đùa với những cơn sóng nhân tạo thì tôi nhìn thấy mẹ đang đứng trên bờ vẫy tay cho tôi lại chỗ mẹ. Tôi bơi vội vào bờ nhưng khi lên khỏi mặt nước thì tôi không thấy mẹ đâu. Tôi hoảng hốt gọi to "Mẹ ơi, mẹ làm gì vậy mẹ, con đang chơi ở đây cơ mà". Tôi cứ đứng trên bờ gọi to tên mẹ nhưng không có bất kì tiếng trả lời nào. Lúc này tôi mới để ý mọi người đang xô đẩy nhau để vào hồ tạo sóng. Mọi người chen chúc nhau để có thể vào được hồ. Không chỉ vậy mà những làn sóng nhân tạo cuồn cuộn đánh vào người tôi. Tôi bắt đầu cảm thấy mệt mỏi và sợ hãi. Tôi ngồi thụp xuống khóc nức nở, vừa khóc tôi vừa hét tên mẹ. Có mấy anh bảo vệ thấy tôi ngồi một mình bèn lại hỏi han tôi. Tôi càng khóc to hơn khi biết mẹ đã về từ lúc nào. Tôi được mấy anh bảo vệ dẫn đến phòng an ninh của công viên nước, họ kiểm tra camera an ninh và thấy mẹ đã về từ lúc nào. Họ gọi điện cho mẹ và mẹ đã đến đón tôi về.

Về đến nhà tôi liền bị mẹ la mắng, mẹ hỏi tôi tại sao lại để mọi người xô đẩy như vậy. Tôi chỉ biết khóc và xin lỗi mẹ. Từ đó trở đi mỗi khi có chuyện gì xảy ra tôi đều bị mẹ la mắng. Tuy nhiên tôi rất thương mẹ, tôi tự nhủ bản thân phải ngoan ngoãn hơn để mẹ không phải phiền lòng vì tôi nữa.

Đã nhiều năm trôi qua nhưng tôi vẫn không thể quên được ngày hôm đó. Đó là kỉ niệm mà tôi muốn ghi nhớ suốt đời, nhờ có kỉ niệm này mà tôi biết rằng mẹ rất yêu thương tôi, đối với mẹ tôi vẫn chỉ là đứa trẻ con cần được che chở và bảo vệ. Tôi luôn ghi nhớ kỉ niệm này và coi đó là bài học quý giá cho bản thân.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon
Haciicuti

07/12/2025

Minh Bùi công

Có những trải nghiệm tuy nhỏ bé nhưng lại để lại trong lòng em những cảm xúc khó quên. Một trong những trải nghiệm như thế xảy ra vào buổi chiều mùa hè năm ngoái, khi em lần đầu tiên tự đi xe đạp đến thư viện của thị trấn.

Hôm đó trời nắng nhẹ, gió thổi mát rượi, em quyết định thử thách bản thân bằng cách tự đạp xe đến thư viện thay vì nhờ mẹ chở như mọi khi. Lúc mới ra khỏi nhà, em cảm thấy vô cùng hồi hộp: tay cầm tay lái hơi run, trái tim đập nhanh, còn trong đầu thì hàng loạt câu hỏi xuất hiện: “Liệu mình có đi lạc không?”, “Có chạy xe quá nhanh rồi ngã không?”. Thế nhưng khi những vòng bánh xe bắt đầu lăn đều, cảm giác lo lắng dần nhường chỗ cho niềm thích thú. Con đường quen thuộc bỗng trở nên khác lạ vì đây là lần đầu em tự mình chinh phục nó.

Khi đến được thư viện, em cảm thấy vô cùng tự hào. Cô thủ thư mỉm cười chúc mừng, còn em thì không ngừng ngắm chiếc xe đạp nhỏ của mình như thể nó vừa giúp em vượt qua một cuộc phiêu lưu lớn. Chiều hôm ấy, em đọc sách với tâm trạng thoải mái hơn bao giờ hết, bởi em biết mình đã trưởng thành thêm một chút.

Trải nghiệm đi xe đạp một mình lần đầu tuy đơn giản nhưng đã dạy em bài học quý giá: chỉ cần mạnh dạn thử sức, em sẽ phát hiện ra rằng mình có thể làm được nhiều điều hơn mình nghĩ. Đó là cảm giác mà đến bây giờ em vẫn nhớ mãi.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
location.svg Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Đào Trường Giang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved