
1 giờ trước
1 giờ trước
1. Chị Vách: Người phụ nữ hy sinh và tự nguyện chịu khổ
Chị Vách được xây dựng là hình ảnh tiêu biểu cho người phụ nữ nông thôn thời kỳ kháng chiến, mang gánh nặng của lòng tận tụy, sự nhẫn nhịn và định kiến xã hội:
Xuất thân và công lao: Là cán bộ xã vùng địch hậu, từng một mình nuôi con, mẹ chồng, chăm sóc và chôn cất mẹ chồng. Công lao hiển nhiên nhưng lại không dám nhận, cho rằng đó là bổn phận "từ thời xửa thời xưa".
Vẻ ngoài và tính cách: "Răng đen và vấn khăn" (nét truyền thống), nói năng "vui tính lắm, buồn cười lắm" (sự lạc quan bản năng), nhưng không biết chữ (hạn chế về tri thức).
Sự nhẫn nhịn cam chịu:
Bị chồng phê bình là "vô chính trị", "không chín chắn", khiến chồng "hóa hèn" nhưng lại tin lời đó.
Phân chia sinh hoạt: "Chồng một mâm, năm mẹ con một mâm riêng"; tiền nong chia đôi, chồng được hưởng phần bồi dưỡng tốt hơn vì "làm việc tri óc nhiều". Chị tự nhận năm mẹ con "nông dân vốn nuôi dễ".
Sự nghiệp: Đi làm cấp dưỡng, gánh "cơm thừa của bếp ăn tập thể" để nuôi lợn gà, vất vả mưu sinh.
Giáo dục con cái: Chủ quan, hạn chế việc học của con gái vì quan niệm "Con gái cần gì học nhiều", dù sau này đó lại là một bi kịch.
Tâm lý: Tự hào đến mức tôn thờ chồng ("khoe chồng", tin chồng là người "học cao lắm"), đồng thời tự ti, nhận hết lỗi khổ về mình ("Tôi mới là người sướng chứ chú" - một cách tự an ủi đầy xót xa).
2. Ông Thiếu tá: Người đàn ông ẩn mình và vô cảm
Ông Thiếu tá là hình ảnh đối lập hoàn toàn với chị Vách, đại diện cho tầng lớp trí thức, cán bộ được trọng vọng nhưng lại lãnh đạm với gia đình:
Vị thế: Là "thiếu tá", "cấp to" thời bấy giờ, "bộ dạng rất đứng đắn", được coi là người "học cao lắm".
Thái độ với vợ: Khinh thường, phê bình vợ là người "vô chính trị", "không chín chắn".
Thái độ với gia đình: Không làm một việc gì, nói một lời nào để xóm nhớ; "vắng nhà" khi vợ sinh cả bốn đứa con. Khi về nhà thì "vùi đầu vào đọc sách đọc báo, không hỏi đến vợ con được một câu."
Sự ích kỷ: Tận hưởng sự chăm sóc bồi dưỡng đặc biệt, tách biệt hẳn mâm cơm với vợ con.
→ Kết luận: Ông Thiếu tá sống như một "quân tử ẩn hình" (như chị Vách nói) trong chính ngôi nhà của mình, thụ hưởng sự hy sinh của vợ một cách hiển nhiên, khiến cuộc đời chị Vách dường như chịu "cái khổ" không chỉ từ hoàn cảnh mà còn từ sự vô tâm của người thân và lòng tự nguyện cam chịu của chính chị.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
22 phút trước
1 giờ trước
Top thành viên trả lời