11/12/2025

11/12/2025
11/12/2025
2024DHKTPM01 Nguyễn Đình Thiều Quang
Trong cuộc sống, không ai có thể tồn tại và trưởng thành mà thiếu vắng gia đình – nơi đầu tiên dạy ta những bài học làm người, nơi yêu thương vô điều kiện và là điểm tựa tinh thần vững chắc nhất. Có người từng nói rằng: "Người biết yêu thương cha mẹ là người đã đi được nửa con đường đến với trái tim nhân loại." Câu nói ấy nhắc nhở chúng ta về giá trị thiêng liêng của lòng hiếu thảo và trách nhiệm với gia đình. Vậy, làm thế nào để trở thành một người con hiếu thảo và có trách nhiệm?
“Hiếu thảo” là lòng kính yêu, biết ơn và chăm sóc, phụng dưỡng cha mẹ, ông bà; là sự trân trọng công lao sinh thành và dưỡng dục. “Có trách nhiệm với gia đình” là biết nghĩ cho gia đình, chủ động thực hiện bổn phận, chia sẻ công việc, sống đúng đắn để không làm tổn thương hay phiền lòng những người thân yêu. Cả hai phẩm chất này không chỉ là đạo lý ngàn đời của dân tộc Việt Nam mà còn là nền tảng đạo đức trong mọi xã hội.
Hiếu thảo và trách nhiệm không nằm ở những điều lớn lao, mà hiện lên trong từng cử chỉ đời thường: một lời hỏi han sau giờ học, một bát cơm dọn sẵn chờ mẹ cha đi làm về, một ánh mắt hiểu chuyện khi gia đình gặp khó khăn. Đó là khi đứa con biết đứng vào bếp nấu một bữa cơm khi mẹ mệt, biết nhẫn nại nghe lời khuyên cha dẫu trong lòng còn bướng bỉnh. Đó là khi người con không để gia đình lo lắng vì những lỗi lầm dại dột, mà sống tử tế, sống có ước mơ và có nghị lực vươn lên.
Người con sống hiếu thảo và có trách nhiệm không tự nhiên mà có, mà được vun trồng từ tình yêu thương và sự dạy dỗ. Những lời ru của mẹ, những buổi cha dắt con đi học, những ngày giặt áo mưa giúp cha, gội đầu cho mẹ,... chính là những bài học âm thầm mà sâu sắc nhất. Khi ta hiểu rằng phía sau tấm lưng còng là cả đời hy sinh, khi ta nhìn thấy những sợi tóc bạc của cha mẹ mà lòng đau thắt, thì cũng là lúc ta học được cách sống hiếu thảo – không vì ai bắt buộc, mà xuất phát từ tình yêu sâu nặng.
Nếu thiếu đi lòng hiếu nghĩa, nếu sống vô tâm, quay lưng với cội nguồn, thì gia đình sẽ chẳng còn là nơi để thương yêu mà chỉ là một mái nhà trống rỗng. Có biết bao người vì mải mê kiếm tìm hào quang bên ngoài mà quên mất ánh đèn leo lét trong căn bếp mẹ chờ. Có những giọt nước mắt cha mẹ âm thầm rơi xuống không vì thiếu thốn vật chất, mà vì trái tim con cái nguội lạnh. Khi ấy, hậu quả không chỉ là nỗi buồn, mà là một vết nứt không thể hàn gắn trong trái tim những người đã từng yêu thương ta bằng cả cuộc đời.
Để trở thành người con hiếu thảo và có trách nhiệm, trước hết cần nuôi dưỡng lòng biết ơn và thấu hiểu công lao sinh thành, dưỡng dục của cha mẹ. Từ đó, thể hiện bằng hành động cụ thể: sống tử tế, học tập nghiêm túc, không để cha mẹ lo lắng hay buồn lòng. Hãy biết sẻ chia công việc gia đình, quan tâm đến cảm xúc của người thân, và giữ gìn không khí ấm áp trong tổ ấm. Khi cha mẹ già yếu, cần chăm sóc tận tình, khi gia đình khó khăn, sẵn sàng chung vai gánh vác. Hiếu thảo không chỉ là chữ “lễ” trong lời nói, mà là chữ “tâm” trong hành động. Trách nhiệm không nằm ở điều lớn lao, mà bắt đầu từ việc sống có ý thức và yêu thương mỗi ngày.
Lòng hiếu thảo và trách nhiệm với gia đình không phải là những hành động mang tính phô trương hay hình thức. Nó không phải là những món quà đắt tiền vào dịp lễ Tết, mà là sự hiện diện, là những hành động nhỏ hằng ngày – một câu hỏi han, một bữa cơm nấu cho mẹ cha, một lần đỡ đần em nhỏ. Nếu chỉ làm vì bị ép buộc hoặc để “làm đẹp hình ảnh”, thì sự hiếu thảo đó đã đánh mất đi giá trị đích thực của nó.
Hiếu thảo và trách nhiệm – đó không chỉ là đạo lý làm người, mà là ngọn gió mát lành nuôi lớn tâm hồn. Khi ta sống trọn vẹn với gia đình, ta sẽ học được cách yêu thương người khác, yêu thương cuộc đời, và quan trọng hơn hết – học được cách yêu thương chính mình.
11/12/2025
Trong cuộc sống, không ai có thể tồn tại và trưởng thành mà thiếu vắng gia đình – nơi đầu tiên dạy ta những bài học làm người, nơi yêu thương vô điều kiện và là điểm tựa tinh thần vững chắc nhất. Có người từng nói rằng: "Người biết yêu thương cha mẹ là người đã đi được nửa con đường đến với trái tim nhân loại." Câu nói ấy nhắc nhở chúng ta về giá trị thiêng liêng của lòng hiếu thảo và trách nhiệm với gia đình. Vậy, làm thế nào để trở thành một người con hiếu thảo và có trách nhiệm?
“Hiếu thảo” là lòng kính yêu, biết ơn và chăm sóc, phụng dưỡng cha mẹ, ông bà; là sự trân trọng công lao sinh thành và dưỡng dục. “Có trách nhiệm với gia đình” là biết nghĩ cho gia đình, chủ động thực hiện bổn phận, chia sẻ công việc, sống đúng đắn để không làm tổn thương hay phiền lòng những người thân yêu. Cả hai phẩm chất này không chỉ là đạo lý ngàn đời của dân tộc Việt Nam mà còn là nền tảng đạo đức trong mọi xã hội.
Hiếu thảo và trách nhiệm không nằm ở những điều lớn lao, mà hiện lên trong từng cử chỉ đời thường: một lời hỏi han sau giờ học, một bát cơm dọn sẵn chờ mẹ cha đi làm về, một ánh mắt hiểu chuyện khi gia đình gặp khó khăn. Đó là khi đứa con biết đứng vào bếp nấu một bữa cơm khi mẹ mệt, biết nhẫn nại nghe lời khuyên cha dẫu trong lòng còn bướng bỉnh. Đó là khi người con không để gia đình lo lắng vì những lỗi lầm dại dột, mà sống tử tế, sống có ước mơ và có nghị lực vươn lên.
Người con sống hiếu thảo và có trách nhiệm không tự nhiên mà có, mà được vun trồng từ tình yêu thương và sự dạy dỗ. Những lời ru của mẹ, những buổi cha dắt con đi học, những ngày giặt áo mưa giúp cha, gội đầu cho mẹ,... chính là những bài học âm thầm mà sâu sắc nhất. Khi ta hiểu rằng phía sau tấm lưng còng là cả đời hy sinh, khi ta nhìn thấy những sợi tóc bạc của cha mẹ mà lòng đau thắt, thì cũng là lúc ta học được cách sống hiếu thảo – không vì ai bắt buộc, mà xuất phát từ tình yêu sâu nặng.
Nếu thiếu đi lòng hiếu nghĩa, nếu sống vô tâm, quay lưng với cội nguồn, thì gia đình sẽ chẳng còn là nơi để thương yêu mà chỉ là một mái nhà trống rỗng. Có biết bao người vì mải mê kiếm tìm hào quang bên ngoài mà quên mất ánh đèn leo lét trong căn bếp mẹ chờ. Có những giọt nước mắt cha mẹ âm thầm rơi xuống không vì thiếu thốn vật chất, mà vì trái tim con cái nguội lạnh. Khi ấy, hậu quả không chỉ là nỗi buồn, mà là một vết nứt không thể hàn gắn trong trái tim những người đã từng yêu thương ta bằng cả cuộc đời.
Để trở thành người con hiếu thảo và có trách nhiệm, trước hết cần nuôi dưỡng lòng biết ơn và thấu hiểu công lao sinh thành, dưỡng dục của cha mẹ. Từ đó, thể hiện bằng hành động cụ thể: sống tử tế, học tập nghiêm túc, không để cha mẹ lo lắng hay buồn lòng. Hãy biết sẻ chia công việc gia đình, quan tâm đến cảm xúc của người thân, và giữ gìn không khí ấm áp trong tổ ấm. Khi cha mẹ già yếu, cần chăm sóc tận tình, khi gia đình khó khăn, sẵn sàng chung vai gánh vác. Hiếu thảo không chỉ là chữ “lễ” trong lời nói, mà là chữ “tâm” trong hành động. Trách nhiệm không nằm ở điều lớn lao, mà bắt đầu từ việc sống có ý thức và yêu thương mỗi ngày.
Lòng hiếu thảo và trách nhiệm với gia đình không phải là những hành động mang tính phô trương hay hình thức. Nó không phải là những món quà đắt tiền vào dịp lễ Tết, mà là sự hiện diện, là những hành động nhỏ hằng ngày – một câu hỏi han, một bữa cơm nấu cho mẹ cha, một lần đỡ đần em nhỏ. Nếu chỉ làm vì bị ép buộc hoặc để “làm đẹp hình ảnh”, thì sự hiếu thảo đó đã đánh mất đi giá trị đích thực của nó.
Hiếu thảo và trách nhiệm – đó không chỉ là đạo lý làm người, mà là ngọn gió mát lành nuôi lớn tâm hồn. Khi ta sống trọn vẹn với gia đình, ta sẽ học được cách yêu thương người khác, yêu thương cuộc đời, và quan trọng hơn hết – học được cách yêu thương chính mình.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
11/12/2025
Top thành viên trả lời