
11/12/2025
11/12/2025
Sau khi đọc bài thơ Chỉ có thể là mẹ của Đặng Minh Mai, em cảm thấy vô cùng xúc động và biết ơn trước hình ảnh người mẹ tảo tần, hi sinh thầm lặng vì chồng con. Bài thơ khắc họa chân thực hình ảnh người mẹ qua những chi tiết rất đời thường nhưng chan chứa tình cảm: dáng đi liêu xiêu trên con đường nhỏ, mái tóc đã bạc màu vì “mưa và nắng”, lưng còng, răng rụng vì tháng năm vất vả. Càng đọc, em càng thấm thía sự hi sinh lặng lẽ mà to lớn của mẹ – người đã dành cả thanh xuân, sức lực để chăm lo cho gia đình, chẳng màng tới bản thân. Đặc biệt, câu thơ “Giản đơn dung dị mẹ là mẹ thôi” khiến em lặng đi vì xúc động. Mẹ không cần cao sang hay vĩ đại, chỉ cần là mẹ – với tất cả yêu thương bao dung đã là điều quý giá nhất đời. Bài thơ khiến em thêm trân trọng mẹ, và nhắc nhở bản thân phải sống tốt hơn, hiếu thảo hơn để xứng đáng với tình yêu lớn lao ấy.
11/12/2025
SaalarySau khi đọc bài thơ Chỉ có thể là mẹ của Đặng Minh Mai, em cảm thấy vô cùng xúc động và biết ơn trước hình ảnh người mẹ tảo tần, hi sinh thầm lặng vì chồng con. Bài thơ khắc họa chân thực hình ảnh người mẹ qua những chi tiết rất đời thường nhưng chan chứa tình cảm: dáng đi liêu xiêu trên con đường nhỏ, mái tóc đã bạc màu vì “mưa và nắng”, lưng còng, răng rụng vì tháng năm vất vả. Càng đọc, em càng thấm thía sự hi sinh lặng lẽ mà to lớn của mẹ – người đã dành cả thanh xuân, sức lực để chăm lo cho gia đình, chẳng màng tới bản thân. Đặc biệt, câu thơ “Giản đơn dung dị mẹ là mẹ thôi” khiến em lặng đi vì xúc động. Mẹ không cần cao sang hay vĩ đại, chỉ cần là mẹ – với tất cả yêu thương bao dung đã là điều quý giá nhất đời. Bài thơ khiến em thêm trân trọng mẹ, và nhắc nhở bản thân phải sống tốt hơn, hiếu thảo hơn để xứng đáng với tình yêu lớn lao ấy.
11/12/2025
Sau khi đọc bài thơ Chỉ có thể là mẹ của Đặng Minh Mai, em cảm thấy vô cùng xúc động và biết ơn trước hình ảnh người mẹ tảo tần, hi sinh thầm lặng vì chồng con. Bài thơ khắc họa chân thực hình ảnh người mẹ qua những chi tiết rất đời thường nhưng chan chứa tình cảm: dáng đi liêu xiêu trên con đường nhỏ, mái tóc đã bạc màu vì “mưa và nắng”, lưng còng, răng rụng vì tháng năm vất vả. Càng đọc, em càng thấm thía sự hi sinh lặng lẽ mà to lớn của mẹ – người đã dành cả thanh xuân, sức lực để chăm lo cho gia đình, chẳng màng tới bản thân. Đặc biệt, câu thơ “Giản đơn dung dị mẹ là mẹ thôi” khiến em lặng đi vì xúc động. Mẹ không cần cao sang hay vĩ đại, chỉ cần là mẹ – với tất cả yêu thương bao dung đã là điều quý giá nhất đời. Bài thơ khiến em thêm trân trọng mẹ, và nhắc nhở bản thân phải sống tốt hơn, hiếu thảo hơn để xứng đáng với tình yêu lớn lao ấy.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
11/12/2025
Top thành viên trả lời