Lê Thuỳ 1. Vay mượn từ thơ ca phương Tây (đặc biệt là lãng mạn & tượng trưng Pháp)
Xuân Diệu chịu ảnh hưởng mạnh của Baudelaire, Verlaine, Rimbaud, Lamartine, nhất là cách cảm nhận thời gian và cái đẹp.
Dẫn chứng tiêu biểu:
- Hình ảnh thiên nhiên như con người, giàu cảm xúc:
- → “Tôi muốn tắt nắng đi / Cho màu đừng nhạt mất”,
- “Hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi”
- ⟹ Gợi phong vị lãng mạn – tượng trưng Pháp: cái tôi muốn chiếm hữu vẻ đẹp của tạo hóa.
- Quan niệm thời gian tuyến tính, trôi nhanh, khiến con người hối hả sống:
- → “Xuân đương tới nghĩa là xuân đương qua / Xuân còn non nghĩa là xuân sẽ già”
- ⟹ Gần với tư tưởng carpe diem (tận hưởng ngày hôm nay) của văn học phương Tây.
- Giọng điệu đắm say – cuồng nhiệt, khác với vẻ đạm bạc Á Đông truyền thống:
- → “Này đây hoa của buổi đầu xuân”,
- “Yêu là chết ở trong lòng một ít” (ảnh hưởng Verlaine).