2 giờ trước

2 giờ trước
2 giờ trước
Trong thực tế, ai cũng thích, cũng mong muốn được khen ngợi, được ghi nhận, được thành danh. Có người vì thế mà nỗ lực phấn đấu để biến đổi về chất. Song đáng buồn lại có những người muốn rút ngắn con đường bước đến vinh quang mà tin xổi ở thì, không chăm lo cho thực tế chỉ cố tô vẽ bề ngoài để được khen được thưởng. Đáng buồn hơn, chúng ngày càng phổ biến và trở thành một hiện tượng “háo danh” và mắc bệnh thành tích
Thực chất, thành tích là kết quả được đánh giá tốt do nỗ lực mà đạt được. Như vậy, thành tích là nhóm để biểu dương, nêu gương những kết quả thực tế tốt đẹp. Điều đó động viên cố gắng của người được nêu gương, thúc đẩy họ tiếp tục cố gắng. Mặt khác thành tích của người này còn là “cú hích” cho người khác cùng “chạy đua” để tiếp tục đi lên. Rõ ràng, thành tích là điều tốt đẹp và nó cũng mang lại những điều tương tự cho cuộc sống.
Tuy nhiên, khi đặt trước từ “thành tích” một chữ “bệnh” – bệnh thành tích thì vấn đề đã khác. Bởi từ “bệnh” không gợi đến điều gì tốt đẹp. “Bệnh thành tích” là thói a dua, là chỉ chăm lo đến vẻ bề ngoài nhằm được tuyên dương khen thưởng nhưng thực chất bên trong vấn đề không đạt mong muốn. Nói khác đi, bệnh thành tích là tên gọi của sự không phù hợp giữa hình thức và bản chất: hình thức rất hào nhoáng, sáng bóng, lẫy lừng nhưng bản chất thì xuống cấp, gỉ sét, cong vênh.
Bệnh thành tích đã tồn tại từ lâu trong đời sống xã hội, đục sâu lan rộng vào nhiều ngành nghề, lĩnh vực. Trong giáo dục, bệnh thành tích còn được gọi là bệnh hình thức. Có những trường vì thành tích mà luôn cố gắng tập trung luyện “gà” – luyện học sinh giỏi, tạo mọi điều kiện để các em có thời gian tập trung học môn mình thi nhằm đạt kết quả cao mang vinh dự cho trường. Hay trong mỗi kỳ thi tốt nghiệp, có những trường huy động giáo viên cùng làm với học sinh rồi ném bài cho các em. Trong các cơ quan, công ty, nhà máy, bệnh thành tích nằm ở những bản báo cáo được mài cho nhẵn viết cho đẹp. Trong thực tế người ta không màng đến chất lượng, chỉ chạy theo số lượng để đạt chỉ tiêu. Họ chỉ sung sướng khi nghe đến những con số 100%, 99%. Trong kỳ thi tốt nghiệp THPT những năm trước, trường nào chỉ đạt 95%, 96% là đã lo lắng căng thẳng rồi. Nhưng một hai năm trở lại đây khi công tác kiểm tra, giám sát được thắt chặt hơn, trung bình cả nước chỉ đỗ khoảng 60% – 70%.
2 giờ trước
bong12bong06 Hiện tượng háo danh và bệnh sĩ là những biểu hiện tiêu cực trong đời sống xã hội, phản ánh thói quen chạy theo hình thức, danh tiếng ảo mà coi nhẹ giá trị thực chất của con người.
Háo danh là lối sống đề cao danh vọng, địa vị, luôn muốn được khen ngợi, tôn vinh dù bản thân chưa có đủ năng lực hay đóng góp xứng đáng. Người háo danh thường thích khoe khoang, chạy theo những danh xưng rỗng, thậm chí bất chấp đạo đức để đạt được tiếng tăm. Gắn liền với háo danh là bệnh sĩ – thói sĩ diện hão, thích giữ thể diện bề ngoài, sợ bị chê cười, nên cố tỏ ra “hơn người” dù thực lực không cho phép. Bệnh sĩ khiến con người sống giả tạo, nói dối, làm quá khả năng của mình, gây lãng phí và nhiều hệ lụy đáng tiếc.
Hai hiện tượng này gây ra nhiều tác hại: làm méo mó các mối quan hệ xã hội, khiến con người đánh mất sự chân thành; kìm hãm sự phát triển cá nhân vì không chịu nhìn thẳng vào điểm yếu để sửa chữa; thậm chí còn tạo ra những hành vi tiêu cực như gian dối, hình thức, chạy theo thành tích. Trong văn học, vở kịch “Bệnh sĩ” của Lưu Quang Vũ đã phê phán sâu sắc thói háo danh, sĩ diện rỗng tuếch, qua đó nhắc nhở con người cần sống thật với giá trị của mình.
Để khắc phục háo danh và bệnh sĩ, mỗi người cần rèn luyện lối sống khiêm tốn, trung thực, biết tự đánh giá đúng bản thân, coi trọng năng lực và cống hiến thực sự hơn là lời khen hay danh hiệu bề ngoài. Chỉ khi sống chân thành và có trách nhiệm, con người mới tìm được giá trị đích thực và sự tôn trọng bền vững từ xã hội.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời