11 giờ trước

11 giờ trước
11 giờ trước
Đoạn thơ trích từ bài “Xuân lòng” của Tố Hữu là một bức tranh mùa xuân tràn đầy sức sống, được cảm nhận bằng một tâm hồn tinh tế, giàu rung động trước vẻ đẹp của thiên nhiên. Qua những hình ảnh giản dị mà giàu sức gợi, nhà thơ đã tái hiện mùa xuân không chỉ bằng sắc màu mà còn bằng ánh sáng, hương thơm và nhịp điệu nhẹ nhàng của sự sống.
Bốn câu thơ đầu mở ra khung cảnh xuân tươi non, trong trẻo của làng quê Việt Nam. “Nắng xuân tưới trên thân dừa xanh dịu” là hình ảnh nhân hóa đầy gợi cảm, khiến ánh nắng như có bàn tay dịu dàng rót xuống cây dừa sức sống mới. Màu xanh của thiên nhiên được nhấn mạnh qua “thân dừa xanh dịu”, “tàu cau non”, tạo nên cảm giác mát lành, êm ả. Hình ảnh “tàu cau non lấp loáng muôn gươm xanh” vừa gợi ánh sáng lung linh, vừa mang vẻ khỏe khoắn, trẻ trung của sự sống đang vươn lên. Ánh sáng xuân không đứng yên mà “nhởn nhơ đùa quả non trắng phếu” rồi “chảy tan qua kẽ lá vườn chanh”, gợi cảm giác mềm mại, tinh nghịch, khiến bức tranh thiên nhiên trở nên sinh động, có hồn.
Nếu bốn câu đầu là bản hòa ca của ánh sáng và màu sắc thì bốn câu sau lại là thế giới của hương thơm và gió xuân. Điệp từ “nhè nhẹ” được lặp lại hai lần tạo nhịp thơ chậm rãi, êm đềm, khiến người đọc như cảm nhận được làn gió xuân khẽ khàng lướt qua. Hương cỏ cây, hương mạ non từ “đồng xa” rồi “hương muôn hoa mới hé” hòa quyện vào nhau, lan tỏa khắp không gian. Đặc biệt, hình ảnh so sánh “Như khói trầm từ đỉnh rộng bao la” mang đến cảm giác thanh khiết, thiêng liêng, khiến hương xuân không chỉ là mùi hương của thiên nhiên mà còn là hương của tâm hồn, của sự an yên và trong trẻo.
Qua đoạn thơ, Tố Hữu đã thể hiện một tình yêu tha thiết với thiên nhiên, với cuộc sống bình dị của quê hương. Mùa xuân trong thơ ông không ồn ào, rực rỡ mà nhẹ nhàng, tinh tế, thấm sâu vào cảm xúc người đọc. Đoạn thơ không chỉ là bức tranh xuân đẹp đẽ mà còn là sự gửi gắm tâm hồn trong trẻo, lạc quan, yêu đời của nhà thơ, khiến người đọc thêm yêu thiên nhiên và trân trọng những khoảnh khắc bình yên của cuộc sống.
11 giờ trước
Trong dòng chảy của phong trào Thơ mới, nếu Xuân Diệu say đắm với những vẻ đẹp rực rỡ, hiện đại, thì Nguyễn Bính lại tìm về với hồn quê chân chất, mộc mạc. Đoạn thơ trên là một bức tranh xuân tuyệt đẹp, nơi vạn vật đều bừng sáng sức sống và hương sắc dịu dàng của làng quê Việt Nam.
Mở đầu đoạn thơ, tác giả vẽ nên một không gian tràn ngập ánh sáng và sắc màu:
"Nắng xuân tươi trên thân dừa xanh dịu Tàu cau non lấp loáng muôn gươm xanh Ánh nhởn nhơ đùa quả non trắng phiếu Và chảy tan qua kẽ lá vườn chanh."
Ánh "nắng xuân" không gắt gao mà "tươi" và "dịu", bao phủ lên những hình ảnh thân thuộc như thân dừa, tàu cau. Cách sử dụng từ ngữ của Nguyễn Bính rất tinh tế. Hình ảnh so sánh "tàu cau non" như "muôn gươm xanh" mang đến nét khỏe khoắn, tràn đầy nhựa sống. Đặc biệt, nghệ thuật nhân hóa qua từ "nhởn nhơ đùa" và động từ "chảy tan" làm cho ánh nắng trở nên có hồn, như một sinh thể sống động đang len lỏi, hòa quyện vào từng kẽ lá, nhành cây.
Không chỉ dừng lại ở thị giác, bức tranh xuân còn được mở rộng ra bằng khứu giác với những hương thơm thanh khiết của đồng nội:
"Gió nhè nhẹ, hương cỏ cây nhè nhẹ Thoảng bay lên, hương mạ dưới đồng xa Tự đâu đó, hương muôn hoa mới hé Như khói trầm từ đỉnh rộng bao la."
Điệp từ "nhè nhẹ" tạo nên một nhịp điệu êm ái, gợi lên sự thư thái của tâm hồn. Giữa không gian ấy, "hương mạ" từ đồng xa kết hợp với "hương muôn hoa mới hé" tạo nên một mùi hương đặc trưng của quê hương. Cách so sánh hương thơm với "khói trầm" là một nét vẽ độc đáo, nâng tầm cái bình dị của hoa lá trở nên thiêng liêng và cao quý hơn. Nó gợi lên sự lan tỏa, bao phủ cả không gian "rộng bao la", khiến người đọc cảm thấy như đang đứng giữa một ngôi đền thiên nhiên đầy thành kính và thanh cao.
Về nghệ thuật, đoạn thơ sử dụng thể thơ tám chữ với ngôn ngữ giản dị nhưng giàu hình ảnh và nhạc điệu. Các biện pháp tu từ như so sánh, nhân hóa, điệp từ được vận dụng khéo léo, tạo nên sự gắn kết chặt chẽ giữa cảnh và tình.
Tóm lại, qua hai khổ thơ, Nguyễn Bính đã thể hiện một tình yêu thiết tha, sâu nặng với quê hương. Bức tranh xuân của ông không cần những gì cao sang, lộng lẫy mà vẫn chạm đến trái tim người đọc bằng vẻ đẹp chân phương, tinh khôi. Đoạn thơ nhắc nhở chúng ta biết trân trọng những vẻ đẹp giản dị xung quanh và giữ gìn tâm hồn mình luôn gắn bó với cội nguồn dân tộc.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời