2 giờ trước

2 giờ trước
1 giờ trước
Trong bài thơ “Tiếng ru”, Tố Hữu đã mượn hình ảnh những sự vật gần gũi như con ong, con cá, con chim để gửi gắm một triết lý sống nhân sinh sâu sắc:
“Một người - đâu phải nhân gian?
Sống chăng, một đốm lửa tàn mà thôi!”
Câu thơ không chỉ là lời nhắc nhở về lối sống đoàn kết mà còn đặt ra vấn đề cấp thiết về trách nhiệm của mỗi cá nhân đối với nơi mình sinh sống.
1. Ý nghĩa câu thơ của Tố Hữu
Hình ảnh "một người" đơn lẻ được đặt trong sự đối sánh với "nhân gian" rộng lớn để khẳng định: một cá nhân không thể tạo nên thế giới. Nếu tách rời cộng đồng, con người sẽ trở nên yếu ớt, cô độc như "đốm lửa tàn" – thứ ánh sáng le lói, dễ dàng vụt tắt và không đủ sức sưởi ấm hay soi sáng. Từ đó, nhà thơ khẳng định tầm quan trọng của sự gắn kết giữa cá nhân và tập thể.
2. Trách nhiệm của con người với nơi mình sinh sống
Nơi mình sinh sống không chỉ là một địa danh trên bản đồ, mà là mảnh đất nuôi dưỡng tâm hồn, là cộng đồng bao bọc ta. Vì vậy, trách nhiệm với nơi ấy là một lẽ tất yếu:
Bảo vệ môi trường và cảnh quan: Đây là trách nhiệm cơ bản nhất. Việc giữ gìn vệ sinh chung, trồng cây xanh hay bảo vệ nguồn nước không chỉ là bảo vệ "nơi ở" mà là bảo vệ chính sức khỏe và tương lai của chúng ta.
Xây dựng lối sống văn minh, nhân ái: Trách nhiệm còn nằm ở cách ta đối xử với những người xung quanh. Lối sống "tình làng nghĩa xóm", giúp đỡ nhau lúc hoạn nạn sẽ tạo nên một cộng đồng bền vững.
Gìn giữ và phát huy bản sắc văn hóa: Mỗi vùng đất đều có những giá trị lịch sử, truyền thống riêng. Trách nhiệm của con người là hiểu, yêu và bảo tồn những giá trị ấy để nơi mình sống không chỉ giàu về kinh tế mà còn đẹp về văn hóa.
Đóng góp trí tuệ và công sức: Dù là một học sinh, công nhân hay tri thức, ta đều có thể đóng góp bằng cách làm tốt công việc của mình, tham gia các hoạt động thiện nguyện, góp ý xây dựng địa phương ngày càng phát triển.
3. Tại sao chúng ta cần có trách nhiệm?
Khi ta có trách nhiệm với nơi mình sống, ta đang xây dựng một "hệ sinh thái" an toàn cho chính mình. Sự phát triển của cộng đồng chính là bệ phóng cho sự phát triển của cá nhân. Ngược lại, lối sống ích kỷ, "đèn nhà ai nhà nấy rạng" sẽ khiến xã hội rời rạc, đẩy con người vào sự cô lập và lụi tàn như hình ảnh "đốm lửa tàn" mà Tố Hữu đã cảnh báo.
4. Bài học hành động
Là những người trẻ, trách nhiệm với nơi mình sinh sống bắt đầu từ những việc làm nhỏ nhất:
Không xả rác bừa bãi tại nơi cư trú.
Tôn trọng quy định chung của cộng đồng.
Lan tỏa những năng lượng tích cực và lòng tốt đến mọi người xung quanh.
Kết bài: Lời thơ của Tố Hữu vẫn vẹn nguyên giá trị trong thời đại ngày nay. Mỗi cá nhân hãy là một ngọn lửa rực cháy, góp phần cùng mọi người tạo nên ánh sáng lung linh cho "nhân gian", bắt đầu từ chính nơi mình đang sinh sống. Đừng để mình trở thành "đốm lửa tàn", hãy để sự tồn tại của ta là một dấu ấn đẹp cho mảnh đất quê hương.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
3 giờ trước
Top thành viên trả lời