![Đọc văn bản: [...] Ấy, suýt nữa đi khỏi các thức quà cốt bún, mà tôi quên kh](/_ipx/f_webp,q_50,s_10x10/https://minio.ftech.ai/fqa/social/question/4f9d37ff-7ae8-4c36-9db0-6b182b7db86e.jpg)

3 giờ trước
3 giờ trước
Câu 1:
a. Đề tài của đoạn trích: Văn hóa ẩm thực Hà Nội, cụ thể là vẻ đẹp và sự tinh tế của món bún chả.
b. Suy nghĩ về văn hóa ẩm thực Việt Nam: Văn hóa ẩm thực Việt Nam không chỉ là chuyện ăn uống để duy trì sự sống mà là một nghệ thuật ("thực vi đạo"). Nó kết tinh từ những thứ tầm thường, giản dị (thịt, rau, nước mắm) nhưng dưới bàn tay tài hoa của con người lại trở thành "bửu vật". Ẩm thực gắn liền với đặc điểm địa lý (rau húng Láng) và truyền thống lịch sử của mỗi vùng đất.
c. Một số câu văn cho thấy sự hiện diện "cái tôi" của tác giả:
"Ấy, suýt nữa đi khỏi các thức quà cốt bún, mà tôi quên không nói đến..."
"Khi ngồi cuối chiều gió, đói bụng mà đón lấy cái khói chả thơm, thì ngài dễ thành thi sĩ lắm."
"Người đó đáng được chúng ta nhớ ơn và kính trọng ngang, hay là hơn với người tạo nên được tác phẩm văn chương..."
"Viết đến đây tôi lại nhớ đến bác Tú Mỡ thường mời bạn hữu ăn..."
Câu 2: Đặc điểm thứ bún để ăn bún chả theo đoạn trích:
Theo Thạch Lam, bún ăn bún chả phải là: "sợi mảnh và cuộn từng lá mỏng, khác với các thứ bún thường." (Đây chính là loại bún lá đặc trưng của người Hà Nội xưa).
Câu 3:
a. Nhận xét về "cái tôi" của nhà văn Thạch Lam:
Cái tôi tinh tế, nhạy cảm: Thạch Lam không chỉ ăn bằng vị giác mà còn thưởng thức bằng cả khứu giác, thính giác và cảm xúc. Ông phát hiện ra những vẻ đẹp mong manh, thanh tao trong những điều bình dị nhất.
Cái tôi trân trọng giá trị truyền thống: Ông tôn vinh người sáng tạo ra món ăn ngang hàng với danh nhân văn hóa, thể hiện lòng tự hào dân tộc qua những nét đẹp đời thường của kinh kỳ.
Cái tôi lãng tử, hào hoa: Cách viết nhẹ nhàng, thủ thỉ, mang đậm chất trữ tình và phong thái của một trí thức sành sỏi về văn hóa đất Thăng Long.
b. Phân tích tác dụng của biện pháp so sánh: "Khói lam cuộn như sương mờ ở sườn núi, giọt mỡ chả xèo trên than hồng như một tiếng thở dài và tiếng quạt khẽ đập như cành cây rung động..."
Tác dụng hình thức: Làm cho câu văn giàu hình ảnh, nhịp điệu uyển chuyển và chất thơ.
Tác dụng nội dung:
Mỹ lệ hóa món ăn: Biến một cảnh tượng đời thường (nướng chả) trở thành một bức tranh thiên nhiên nên thơ (sương mờ sườn núi, cành cây rung động). Món bún chả không còn là "quà tầm thường" mà trở thành một tác phẩm nghệ thuật.
Gợi cảm giác: Phép so sánh "giọt mỡ xèo... như tiếng thở dài" gợi sự sống động, khiến món ăn có linh hồn, tác động mạnh mẽ vào tâm trí người đọc.
Khẳng định sức quyến rũ: Nhấn mạnh vẻ đẹp "mê hồn" của bún chả, giải thích lý do tại sao người thưởng thức lại dễ "thành thi sĩ" trước món quà đặc sản này.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
10 giờ trước
24/12/2025
Top thành viên trả lời