Hãy kể 1 kỉ niệm sâu sắc của e về cô giáo chủ nhiệm lớp 5

thumb up 0
thumb down
Trả lời câu hỏi của Tống Việt Anh
  • Câu trả lời phải chính xác, đầy đủ dựa trên kiến thức xác thực:
    • ✔ Đối với câu hỏi trắc nghiệm: Đưa đáp án lựa chọn + giải thích lý do chọn đáp án.
    • ✔ Đối với câu hỏi tự luận: Đưa lời giải và đáp án cho câu hỏi.
    • ✔ Đối với câu hỏi trả lời ngắn: Đưa ra đáp án + giải thích lý do.
    • ✔ Chấp nhận sử dụng ảnh do thành viên viết tay, ảnh cần rõ nét, không bị mờ, vỡ ảnh.
  • Sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, dễ hiểu.
  • Tránh đưa ra các ý kiến cá nhân mang tính chất chủ quan.
  • Nếu sử dụng thông tin từ nguồn khác, phải trích dẫn nguồn đầy đủ và chính xác.
  • Tuyệt đối không được sao chép các thông tin từ các trang khác, từ AI hoặc chatGPT.
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

4 giờ trước

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Tôi đã trải qua rất nhiều kỉ niệm vui buồn trong quãng đời học sinh của mình. Nhưng có lẽ kỉ niệm khiến tôi nhớ nhất đó là kỉ niệm về cô giáo chủ nhiệm lớp 5 của tôi. Đó là người đã dạy cho tôi biết thế nào là ý nghĩa của tình thầy trò.

Năm ấy, tôi là học sinh lớp 5, cũng là năm cuối cấp nên ai cũng bận rộn để ôn thi. Tôi còn nhớ rõ, lúc đó tôi cảm thấy rất căng thẳng và mệt mỏi vì học quá nhiều. Rồi cứ thế, một ngày nọ tôi bỗng cảm thấy đau bụng dữ dội, rồi tôi nôn mửa luôn ra máu. Lúc đó, dù rất sợ hãi nhưng tôi vẫn cố gượng chống chọi với căn bệnh mà không báo cho ai biết. Trong đầu tôi chỉ nghĩ rằng nếu mình nói ra thì mọi người sẽ lại càng ép mình học nhiều hơn nữa, và mình sẽ lại càng mệt mỏi hơn nữa. Thế là tôi âm thầm chịu đựng nỗi đau này một mình.

Nhưng đúng là ông trời luôn biết cách trêu đùa con người. Ngày hôm sau, tôi giả vờ nghỉ học, nhưng thực chất là đi khám bệnh. Bác sĩ kết luận rằng tôi bị viêm ruột thừa cấp tính, cần phải mổ ngay. Nếu để lâu hơn thì ruột thừa của tôi sẽ vỡ ra, gây nhiễm trùng toàn thân, có thể nguy hiểm đến tính mạng. Nghĩ lại đến giờ, tôi vẫn còn rùng mình sợ hãi. Nếu như tôi không đi khám bệnh, thì chẳng phải là ruột thừa của tôi sẽ bị vỡ ra hay sao? Và chẳng phải nó sẽ gây ảnh hưởng đến mạng sống của bản thân tôi hay sao?

Thật may mắn thay, ca mổ thành công tốt đẹp. Tôi nằm lại bệnh viện quan sát thêm vài ngày thì được về nhà nghỉ ngơi hẳn. Tuy vậy, trong suốt thời gian đó, tôi không hề thấy bóng dáng của mẹ đâu cả. Mãi sau này tôi mới biết, ngày hôm sau khi tôi mổ xong, cô giáo chủ nhiệm đã đến bệnh viện và thông báo cho gia đình tôi. Nhưng mẹ tôi đã đi làm xa, không thể về kịp, nên bố tôi đã ở lại chăm sóc tôi mấy ngày liền. Điều đó càng khiến tôi thêm thương bố hơn bao giờ hết.

Khi tôi vừa xuất viện được hai ngày thì có tiếng gõ cửa phòng. Tôi mở cửa ra thì thấy cô đứng đó với nụ cười hiền dịu. Tôi xúc động ôm chầm lấy cô, nước mắt trực trào. Cô nhìn tôi với ánh mắt trìu mến, rồi nhẹ nhàng xoa lưng cho tôi như một người mẹ. Cô ở bên cạnh tôi cho tới tận khi sức khỏe của tôi ổn định hẳn. Trong suốt khoảng thời gian đó, ngày nào cô cũng ghé thăm tôi, đem theo những món ăn ngon do chính tay cô nấu. Sự quan tâm ân cần ấy khiến tôi cảm thấy ấm áp vô cùng.

Sau đó, tôi dần khỏi bệnh và quay trở lại trường học. Dù chưa hoàn toàn bình phục nhưng tôi vẫn cố gắng học tập thật tốt. Nhờ sự chỉ bảo nhiệt tình của cô mà tôi nhanh chóng bắt kịp tiến độ học trên lớp. Đến cuối năm, tôi đạt danh hiệu học sinh giỏi toàn diện và danh hiệu học sinh nghèo vượt khó. Đó là phần thưởng xứng đáng cho nỗ lực của tôi, cũng là niềm vui chung của cô và trò. Từ đó, tôi và cô càng trở nên gắn bó hơn bao giờ hết.

Kỉ niệm ấy đã qua đi rất lâu rồi, nhưng mỗi lần nhớ lại, tôi lại cảm thấy bồi hồi xúc động. Đó là kỉ niệm đẹp nhất, đáng nhớ nhất trong quãng đời học sinh của tôi. Nó đã khắc sâu trong tim tôi, in dấu mãi mãi trong trái tim và trí óc của tôi. Tôi sẽ mãi ghi nhớ và trân trọng tình cảm thiêng liêng cao quý mà cô dành tặng cho tôi.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon
cá voi xanh

4 giờ trước

Tống Việt AnhTrong những năm tháng dưới mái trường tiểu học, hình ảnh cô Mai – cô giáo chủ nhiệm lớp 5 của em – luôn chiếm một vị trí đặc biệt trong trái tim em. Cô không chỉ là người truyền dạy kiến thức mà còn là người mẹ hiền thứ hai đã dạy cho em bài học quý giá về sự trung thực.

Kỷ niệm đáng nhớ nhất xảy ra vào kỳ thi cuối học kỳ I năm ấy. Vốn là một học sinh khá, nhưng vì mải chơi nên bài kiểm tra Toán lần đó em đã không ôn tập kỹ. Khi đối mặt với những con số rắc rối, em đã nảy sinh ý định nhìn bài bạn bên cạnh. Đúng lúc em vừa liếc mắt sang, em bắt gặp ánh mắt của cô Mai. Cô không hề quát mắng, chỉ khẽ lắc đầu và nhìn em với vẻ buồn bã rồi tiếp tục đi xuống cuối lớp.

Suốt buổi thi hôm đó, em cảm thấy vô cùng bứt rứt và xấu hổ. Sau khi tan học, cô bảo em ở lại gặp riêng. Em run cầm cập, chuẩn bị tinh thần nghe cô trách phạt. Nhưng thật bất ngờ, cô nhẹ nhàng nắm tay em và nói: "Cô biết em rất lo lắng cho điểm số, nhưng điểm số không định nghĩa con người em bằng sự trung thực. Một con điểm cao nhờ gian lận sẽ không bao giờ làm em tự hào bằng một con điểm trung bình do chính sức mình làm ra".

Lời nói dịu dàng nhưng đầy sức nặng của cô đã chạm đến trái tim em. Em đã bật khóc và xin lỗi cô. Cô Mai mỉm cười, lau nước mắt cho em và hứa sẽ giữ kín chuyện này nếu em quyết tâm tự mình ôn luyện lại. Nhờ sự khích lệ của cô, em đã nỗ lực hết mình và đạt kết quả cao trong kỳ thi sau bằng chính khả năng của mình.

Giờ đây, dù đã rời xa mái trường tiểu học, nhưng bài học về sự trung thực và ánh mắt bao dung của cô Mai ngày hôm đó vẫn luôn là hành trang quý báu theo em suốt cuộc đời. Em luôn thầm hứa sẽ cố gắng học tập thật tốt để không phụ lòng mong mỏi của cô.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
5.0/5 (1 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon
nguyetchu5

4 giờ trước

Em vẫn nhớ mãi một kỉ niệm sâu sắc về cô giáo chủ nhiệm lớp 5 – người đã để lại trong em nhiều tình cảm yêu thương và kính trọng.

Hồi đó, em học không tốt môn Toán và thường xuyên bị điểm kém. Một lần kiểm tra, em chỉ được 4 điểm nên rất buồn và sợ cô mắng. Nhưng trái với suy nghĩ của em, cô chỉ nhẹ nhàng gọi em ở lại sau giờ học. Cô kiên nhẫn giảng lại từng bài, chỉ cho em cách làm và còn động viên em cố gắng hơn. Những buổi chiều sau giờ học, cô vẫn ở lại trường để kèm riêng cho em dù rất mệt.

Nhờ sự tận tình và yêu thương ấy, em tiến bộ dần và đạt điểm khá trong các bài kiểm tra sau. Điều quan trọng hơn, em học được bài học về sự quan tâm, bao dung và trách nhiệm của người thầy. Kỉ niệm đó đã khắc sâu trong lòng em và khiến em luôn biết ơn, trân trọng cô giáo chủ nhiệm lớp 5 của mình.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
5.0/5 (1 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
location.svg Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Đào Trường Giang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved