Vẻ đẹp lãng mạn của truyện ngắn "Mảnh trăng cuối rừng" của Nguyễn Minh Châu

thumb up 0
thumb down
Trả lời câu hỏi của chichihihi
  • Câu trả lời phải chính xác, đầy đủ dựa trên kiến thức xác thực:
    • ✔ Đối với câu hỏi trắc nghiệm: Đưa đáp án lựa chọn + giải thích lý do chọn đáp án.
    • ✔ Đối với câu hỏi tự luận: Đưa lời giải và đáp án cho câu hỏi.
    • ✔ Đối với câu hỏi trả lời ngắn: Đưa ra đáp án + giải thích lý do.
    • ✔ Chấp nhận sử dụng ảnh do thành viên viết tay, ảnh cần rõ nét, không bị mờ, vỡ ảnh.
  • Sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, dễ hiểu.
  • Tránh đưa ra các ý kiến cá nhân mang tính chất chủ quan.
  • Nếu sử dụng thông tin từ nguồn khác, phải trích dẫn nguồn đầy đủ và chính xác.
  • Tuyệt đối không được sao chép các thông tin từ các trang khác, từ AI hoặc chatGPT.
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

18/03/2023

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Nguyễn Minh Châu thuộc lứa nhà văn trưởng thành trong kháng chiến chống Mỹ, Sự nghiệp sáng tác của Nguyễn Minh Châu chia làm hai thời kỳ: trong và sau kháng chiến chống Mỹ. Trong chiến tranh, Nguyễn Minh Châu nổi tiếng, là một cây bút xông xáo, bám sát từng bước đĩ của cuộc kháng chiến, mô tả trung thực, chân thành và trang trọng chủ nghĩa anh hùng cách mạng của con người Việt Nam. ông là tác giả cuốn tiểu thuyết: "Dấu chân người lính" nổi tiếng và hàng loạt truyện ngắn viết về người lính, ở chặng sau, Nguyễn Minh Châu là một trong những cây bút đi đầu trong việc đổi mới văn học. Nhà vãn đã mạnh dạn đặt ra rất nhiều vấn đề đối với việc hoàn thiện đạo đức và nhân cách con người. Văn của Nguyễn Minh Châu càng ngày càng thấm đẫm những nỗi đời và nặng trĩu một dư vị triết lý.
"Mảnh trăng cuối rừng" là một trong những truyện ngắn xuất sắc được viết đẩu những năm chống Mỹ, Đây là một truyện ngắn lãng mạn của con người Việt Nam giữa những năm chống Mỹ ác liệt. Nó viết về một cuộc hẹn hò kỳ lạ của một đôi trai gái, mà điểm hẹn là nơi trọng điểm đánh phá của giặc Mỹ, giữa rừng già Trường Sơn.
Qua đo', nhà văn đã thể hiện được sức sống mãnh liệt của tuổi trẻ Việt Nam sức sống bất diệt của dân tộc Việt Nam.
"Mảnh trăng cuối rừng" đẹp như một bài thơ bằng văn xuôi.
Phong vị lãng mạn của no' thấm đượm vào trong từng chi tiết nhỏ nhất của tác phẩm. Như chúng ta biết, trong văn học kháng chiến chống Mỹ, cố một nguồn cảm hứng lớn, đổ và cảm hứng lãng mạn. Cảm hứng ấy tìm đến những vẻ đẹp lý tưởng, tìm kiếm chất thơ ngay trong đời thường, vẻ ra tất cả những gì mà mình mơ ước về con người và cuộc đời. Cho nên, cảm hứng lãng mạn như một đôi cánh bay bổng, chắp cánh cho Ị
hiện thực, chắp cánh cho con người bay lên trong thế giới của mơ ước, của khát vọng. Con người trong cảm hứng lãng mạn thường hiện ra với vẻ đẹp lãng mạn phi thường, lý tưởng. Một trong những đặc sắc của "Mảnh trăng cuối rừng" chính là vẻ đẹp lãng mạn ấy.
Trước hết chất lãng mạn hiện ra ngay trong nhan để của câu chuyện. Ban đầu khi mới được viết ra, truyện này có tên ■
là "Mảnh tràng", đến khỉ nó được in, ỉ ỉ trong tập "Những vùng ị
trời khác nhau", tác giả mới chắp thêm vào hai chữ "cuối rừng".
Và chúng ta thấy rằng đây mới là cái tên mà tác phẩm cần Ị-
phải co'. Phải lá "Mảnh trăng" chứ không phải là "vầng tràng".
Vầng trăng hiện ra một hình ảnh trăng tròn đầy, viên mãn, e rằng không hợp. Còn mảnh trăng gợi ra hình ảnh trăng đầu tháng mảnh mai, mới mẻ, e ấp, tinh khôi. Nó phù hợp với tinh thần của câu chuyện. Trước hết, no' là một ẩn dụ về nhân vật chính của câu chuyên là Nguyệt. Nguyệt là trăng, là một cô gái mảnh dẻ. Nó cũng phù hợp với' tình yêu của đôi trai gái, một tình yêu vừa mới nhen nhóm, ban sơ, hứa hẹn, một ngày mai sẽ tròn đầy. Đổng thời , nồ cũng phù hợp với. chính cuộc J
hò hẹn của câu chuyện. Cuộc hò hẹn có vẻ đẹp cua một mảnh 1
trăng đầu tháng, họ tìm nhau, gặp nhau mà hoá ra chưa gặp.
Khi câu chuyện khép lại chúng ta tin rằng họ vẫn còn tìm ■
nhau trong rừng già Trường Sơn. .Và phải là "cuối rừng" chứ £
-
E
không, phải là đầu dòng hay giữa rừng. -Cuối rừng là một không gian khuất lấp , quên lâng. Mảnh trăng vẫn lặng lẽ, âm thầm sáng nơi cuối rừng, gợi lên một sức sống bền bỉ, một vẻ đẹp mà con người cần phải tìm kiếm, vì lẽ đó mà bản thân nhan để của câu chuyện đã đẹp như một câu thơ hàm súc. Bản thân nhân để ấy cũng như một mảnh trăng treo trên bầu trời của câu chuyện, toả xuống thế giới của câu" truyện ánh sáng thơ mộng và trữ tình của nó.
Khung cảnh của câu chuyện này cũng tràn đầy chất lãng mạn. Đó là một đêm trăng đẹp giữa những ngày bom đạn. Không khí của đêm trắng là một không khí thanh bình, rất phù .hợp cho những cuộc hẹn hò đôi lứa. Xe đi giữa những vạt- rừng đen sẫm, gió Tây Nam xào xạc trên những chỏm rừng, sương mù cứ đùn ra trắng như sữa, thỉnh thoảng từ thung . lũng vang lên:.một tiếng chim mơ hồ. Trăng khi hiện ra, khi khuất sau đèo, khi rơi tõm xuống thung lũng như một trò chơi' ú tim.. Về đêm, trăng đứng im giữa trời, sáng trong như một mảnh bạc. Còn xe của Lâm thì bồng bềnh trong sương, tất cả toát lên một vẻ thơ mộng, trang trọng và huyền bí , phù hợp với việc mô tả tình yêu thiêng liêng, thánh thiện. Trong đó đáng nói nhất là hình tượng trăng. Toàn bộ câu: chuyện được bao bọc trong một thứ ánh sáng bằng bạc. Ánh trăng như một bầu khí quyển riêng bao bọc câu chuyện. Nếu như chúng ta làm một thử nghiệm dại dột là tước đi tất cả những câu dính dáng đến trăng thì câu chuyện sẽ ra sao? Cốt truyện vẫn thế, nhân vật vẫn thế, thậm chí chủ đề cũng không có' ảnh hưởng gì. Tất cả sẽ hiện ra một cách quá ư là rõ rệt, rõ rệt đến mức trần trụi và chắc chắn là chất thơ của câu chuyện đã hoàn toàn tan biến. Trâng được mô tả vừa sình động, vừa giàu chất tượng trưng. Ban đầu là mảnh trăng nhợt nhạt, có' lúc trăng
Bị :
còn làm cho Lảm nhảm với pháo sáng, có lúc trăng lặng lẽ, có lúc trăng tinh nghịch... Nhưng đẹp nhất là lúc tràng ùa vào ? buồng lái hoà nhập làm một với nhân vật Nguyệt, khiến cho từng sợi tóc của cô đều sáng lên, khuôn mặt của cô: lồng đầy , bóng trăng, con đường trước mặt cũng thế đẩy ánh trăng. ■ Trong khung cảnh ấy phải nói rằng trăng là cái phần lung linh nhất của bức tranh, cũng là phẩn lộng lẫy nhất của chất lãng L
mạn.
Tuy nhiên, "Mảnh trăng cuối rừng" là một truyện ngắn chứ không phải là một bài thơ. Cho nên dù chất trữ tình, chất thơ bộc lộ trong khung cảnh khá đậm, nhưng cũng chưa phải là yếu tố quyết định. Chúng ta biết trung tâm của truyện ngắn !
là nhân vật, là con người, cho nên, chính vẻ lãng mạn của con ị:
người mới là yếu tố quyết định chất lãng mạn của tác phẩm ;
Và tất nhiên nhân vật trung tằm của tác phẩm chính là Nguyệt. ị.
Nhân vật Nguyệt có lẽ là nét lãng mạn nhất của câu chuyện ;
này, Nguyễn Minh Châu đã có* dụng ý khi miêu tả ngoại hình dị
nhân vật Nguyệt hoàn toàn tương phản với khung cảnh chiến tranh lúc bấy giờ. Giữa rừng núi hoang sơ, giữa cảnh bom đạn tàn phá ác liệt, bỗng hiện ra một cô gái mảnh dẻ với trang ĩ
phục đời thường. Sự hiện diện của một người con gái như thế là một sự lạc lõng, trớ trêu hay là một sự thách thức với bom đạn? Nguyệt được mô tả vối một thân hình mảnh dẻ nhưng cứng cỏi đầy sức sống.- Dâng người dong dỏng cao, giọng nổi trong trẻo, cứng CÔỊ, đôi mắt đen láy và sâu thẳm, mái tóc dày thơm mát và trẻ trung làm sao, đôi gót chân bóng hồng, đôi dép cao su sạch sẽ quần lụa chấm mắt cá... Tất cả những điều 1
đó đã làm toát lên ở Nguyệt một vẻ đẹp thanh xuân. Giữa !
khung cảnh chiến tranh, Nguyệt xuất hiện như đang đi đến một cuộc hẹn hò thời bình. Điều này đã giúp Nguyễn Minh
Châu thể hiện được một điều rất sâu sắc trong sức sống của Nguyệt. Bom .đạn không tiêu diệt được khát vọng tình yêu. Nếu như giữa những ngày tàn khốc, một cô gái như Nguyệt vẫn biết chăm lo được những nét đẹp thuộc về nữ tính, thì có nghĩa là bom đạn, chết chóc đã hoàn toàn bất lực trước sức sống của con người. Họ vẫn ung dung sống, sống như bản thân mình, ngẩng cao đầu làm người, bất chấp mọi sự đe doạ tàn bạo, dã man nhất.
Tuy nhiên, điểu đáng nói hơn ở nhân vật Nguyệt, không phải là ở ngoại hình, mà ở vẻ đẹp trong tính cách của nhân vật này. Phải nói rằng, Nguyễn Minh Châu đã có cách kể rất tự nhiên và khéo léo. Hình ảnh Nguyệt cứ hiện dần ra, hiện dần lên. Ban đầu, Nguyệt ngồi ở trong thùng xe tối om, cả Lãm và người đọc chỉ nghe thấy giọng nói của cô, nhưng chỉ cần nghe giọng nói, Lâm cũng đã mơ hồ cảm nhận được phẩm chất bên trong của người con gái đó. Thế rồi Nguyệt hiện ra thật sự, và được nhà văn giới thiệu dần từng nét một. Nét đầu tiên mà Lãm và người đọc nhận ra ở Nguyệt lão gót chân bóng hổng. Nghĩa là Nguyệt cứ hiện dần ra dưới ánh sáng và bằng ánh sáng. Thoạt đầu là dưới ánh sáng tù mù của ngọn đèn xe xích, rỗi Nguyệt hiện dần lén dưới ánh trăng, Nguyệt chói sáng lên trong lửa đạn, rồi cuối cùng Nguyệt đọng lại trong ánh sáng tình yêu ở trái tim Lãm (Khi trăng đã lặn, Nguyệt quay lui trố về ngầm" Lãm vẫn cứ thấy Nguyệt đi trước xe mặt lòng đầy bóng trăng. Bởi vì, Nguyệt cũng là một thứ ánh sáng, ánh sáng tươi mát của vành trăng mà bom đạn không thể nào che khuất được. Cuối cùng, Nguyệt hiện , lên trong tim Lãm óng ánh một tình yêu chói ngời và bất diệt. Có thể nói vẻ đẹp của Nguyệt gồm hai phương diện chính: một là người yêu lý tưởng, ở đây cô hiện ra chủ yếu trong ánh trăng, hai là một chiến sĩ
anh hùng, ở khía cạnh này cô hiện ra chủ yếu trong bom đạn. 1
£
Có lẽ hiếm có người con gái nào có được những phẩm chất I
như Nguyệt/ một mình sống giữa đời, ra giữa trận mạc nhưng Ị
vẫn rất duyên dáng, 'tế nhị. Bom đạn không làm cho tính cách của Nguyệt bị biến dạng. Nhà văn mô tả cách trả lời, cách đối thoại, giao tiếp của Nguyệt với người lính lái xe, từ cách ngồi ý tứ đoan trang, cho đến cách dò hỏi , cách động viên, tất cả [
đểu cho thấy vẻ nết na của Nguyệt. Và nhất là ở Nguyệt có' một niềm tin vô cùng trong sáng vào cuộc đời. Nguyệt và Lãm chưa từng một lần gặp nhau. Nguyệt chỉ biết vể Lãm qua chị Tính và cũng cho qua vài câu chuyện ít ỏi. Ấy thế mà Nguyệt ị
đã tự nguyện đính ước với Lãm. Suốt mấy năm liền, Lâm còn Ị
hờ hững, thế nhưng Nguyệt vẫn gắn bó thuỷ chung với mối Ị
tình ấy. Thực ra đó không hẳn là lòng chung thuỷ mà là đức Ị
trung tín. Nguyệt gắn bó với Lãm như muốn giữ một tín niệm ị
với mình. Đối với những người con gái như Nguyệt, chung thuỷ J
với người tình yêu trước hết là chung thuỷ với chính mình. Nói một cách khác, sự bội ước với người khác chính là sự bội ước [
với bản thân. Cho nên, ai đã cd phẩm chất ầy thì trước sau không bao giờ thay đổi, cho dù hoàn cảnh có tăm tối, nghiệt ngã và tàn bạo đến đâu. Và đây chính là điều khiến chõ Lãm ị
lạ lùng nhất. Và đến khi hiểu được điều này thì Lãm thấy mình là con người hạnh phúc nhất. Đây chính là cái mà Nguyễn Minh Châu gọi là sợi chỉ xanh óng ánh, mảnh mai của tâm hồn Nguyệt và của thế hệ trẻ Việt Nam nói chung mà bom đạn Mỹ không thể nào chặt đứt. Chúng có thể đánh sập được ị
cấu Đá Xanh nhưng không thể cắt đứt được sợi chỉ xanh óng ánh mỏng manh ấy. Nó thách thức cả thời gian lẫn bom đạn.
Là cô gái trẻ trung, tươi mát, Nguyệt còn là một người can đảm, kiên cường. Khi máy bay đến, Nguyệt dường như bộc lộ Ị: những tính cách mà chúng ta không thể ngờ lại có được ở một con người mảnh dẻ nhường ấy. Nguyệt rất am hiểu quy luật hoạt động, oanh tạc của máy bay địch, thông thạo từng đoạn đường, nhớ rành mạch từng hố bom, lúc xi nhan cho xe chạy, lúc nhảy phăng xuống suối cột dây tời để kéo xe lên. Khỉ địch ném bom Nguyệt đã đẩy Lãm vào chỗ an toàn duy nhất, còn mình thì đứng che bên ngoài. Sau đó, chính lúc địch ném bom Nguyệt đã lao ra cứu xe, cuối cùng Nguyệt đã bị thương; Toàn bộ hành động dũng cảm, gan dạ của Nguyệt khiến cho Lãm cảm thấy trong mình dâng lên một tình yêu mãnh liệt đến mê muội.
Như vậy, ở Nguyệt có một vẻ đẹp thật hoàn hảo, vẻ đẹp được lý tưởng hoá, được diễn tả trong cảm hứng lãng mạn bay bổng, Điều này đã làm cho mối tình của họ trong chiến tranh thật là rực rỡ. Cuộc hẹn hò của một đôi trai gái biến thành cuộc hiệp đổng chiến đấu của hai chiến sĩ. Bản tình ca đã hoà vào bàn hùng ca để ca ngợi sức sống bất diệt của dân tộc này khi đối chọi với mọi thế lực ngoại xâm. Và đối với riêng Nguyễn Minh Châu, đây chính là viên ngọc ẩn dấu trong tâm hồn con người mà nhà văn đã nguyện tìm kiếm suốt cuộc đời cầm bút của mình.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon
phuonganh

18/03/2023

Nguyễn Minh Châu thuộc lứa nhà văn trưởng thành trong kháng chiến chống Mỹ. Sự nghiệp sáng tác của Nguyễn Minh Châu chia làm hai thời kỷ: trong và sau kháng chiến chống Mỹ. Trong chiến tranh, Nguyễn Minh Châu nổi tiếng là một cây bút xông xáo, bám sát từng bước đi của cuộc kháng chiến, mô tả trung thực, chân thành và trang trọng chủ nghĩa anh hùng cách mạng của con người Việt Nam. Ông là tác giả cuốn tiểu thuyết: "Dấu chân người lính" nổi tiếng với hàng loạt truyện ngắn viết về người lính. Ở chặng sau, Nguyễn Minh Châu là một trong những cây bút đi đầu trong việc đổi mới văn học. Nhà văn đã mạnh dạn đặt ra rất nhiều vấn đề đối với việc hoàn thiện đạo đức và nhân cách con người. Văn của Nguyễn Minh Châu càng ngày càng thấm đẫm những nỗi đời và nặng trĩu một dư vị triết lý. Nguyễn Minh Châu là một cây bút tiểu thuyết đích thực. Ông có biệt tài hư cấu tình huống truyện. Nhà tiểu thuyết hết sức tránh tình huống ngẫu nhiên vì nó dễ sa vào tầm thường, rẻ tiền. Nguyễn Minh Châu lại hư cấu một tình huống ngẫu nhiên: một cô gái đi nhờ xe để đến điểm hẹn gặp người yêu thì chính người lái xe lại là người yêu mà cô hằng yêu thầm nhớ trộm. Người lái xe trên đường công tác rồi sau đó cùng rẽ đến điểm hẹn để gặp người yêu chỉ mới biết trong thư. Hai người xa lạ trên một chuyến xe trong đêm trăng trên con đường chiến tranh ác liệt lại là hai người tình nhân trong mộng tưởng.

Hai người chỉ mới biết nhau qua thư của chị Tính, chị ruột của anh lái xe Lãm. Phát hiện ngẫu nhiên đó rất hay vì nó mang lại cái tươi mát cho những con người đang trong bom đạn nóng bỏng. Vả lại, nó cũng hợp quy luật vì trong chiến tranh có biết bao nhiêu tình huống lạ lùng, những cuộc gặp gỡ bất ngờ.

Nghệ thuật phát triển tình tiết của tác giả cũng thật tài tình. Từ chỗ xa lạ, người con gái giới thiệu “Em làm ở ngầm...” thì lập tức anh lái xe muốn biết tên. “Em là... Nguyệt”. Thật là đột ngột! Lẽ nào đây chính là cô Nguyệt mà chị Tính giới thiệu cho mình, lẽ nào đây chính là người con gái đang chờ đợi mình tha thiết? Nhưng Lãm tỏ vẻ điềm nhiên, chỉ thay đổi thái độ một chút: mời cô gái lên ngồi buồng lái vì sau ấy mùi cao su khét lắm. Lãm hỏi dò: “Ớ đội ngầm của cô, có nhiều cô tên là Nguyệt lắm thì phải?” Cô gái cho biết: “Đội em có ha Nguyệt. Nhưng một người đã hi sinh rồi”. Và một chị: “Nguyệt lão”. Lãm bỗng phân vân: “Trong hai người con gái, một trẻ và xinh đẹp ngồi bên cạnh, và một người đã chết anh dũng, ai là người đã tùng mang canh cánh trong trái tim tuổi trẻ mối tình đầu đối với tôi suốt mấy năm, mà tôi lại tỏ ra hờ hững?...” Hai người đã đi với nhau trên một đoạn đường chiến tranh ác liệt, gần như là một cuộc chiến đấu của hai chiến sĩ. Cô Nguyệt đã bị thương. Cho đến lúc, Nguyệt nói “Đây là giang sơn của em rồi. Anh đi đi, không trời sáng mất” thì Lãm cũng chưa có gì chắc chắn để tin rằng người đó là Nguyệt đã yêu mình. Nhưng anh vẫn hứa hẹn “Ngày mai, tôi quay về, nhất định tôi vào... thăm Nguyệt”. Lời hứa hẹn đầy hi vọng mà thôi. Đáng lẽ chuyến đó anh về kịp... nhưng không. Phải đợi chuyến sau. Lãm đến, nghe chị Tính nói “Hôm kia, sao cậu không về? Nguyệt nó chỉ tranh thủ lên được có một hôm...” Truyện được mở nút bằng tiếng trống ngực của Lãm không đánh nữa. Lãm vội vàng nhét vào túi áo của chị Tính một phong thư. Hai người chưa gặp lại, nhưng niềm tin và hi vọng thì tràn đầy. Chiến tranh dù ác liệt cũng không thể tàn phá được tình yêu của họ. Trái tim của Nguyễn Minh Châu thật là nhân hậu.

Vẻ đẹp lãng mạn của truyện trước hết thể hiện ở nhân vật Nguyệt. Tiểu thuyết của Nguyễn Minh Châu trước hết là cố gắng tìm cái hạt ngọc ẩn dấu trong bề sâu tâm hồn con người. Trong “Mảnh trăng cuối rừng”, tác giả chọn Nguyệt - một nhân vật nữ - nhà văn đã có điều kiện để làm rõ sự tương phản giữa vẻ đẹp hiền dịu, thanh khiết của cô gái và hoàn cảnh dữ dội, tàn khốc của chiến tranh. Cô Nguyệt đã được giới thiệu một cách khái quát và gián tiếp qua thư của chị Tính: “Chị đã tính toán, đã nhằm cô Nguyệt trên này cho cậu. Trển đời khó tìm được một người con gái như thế”. Đó là một cô gái xinh đẹp “một vẻ đẹp giản dị và mát mẻ như sương núi tỏa ra từ nét mặt, lời nói”, “áo xanh chít hông vừa khít, mái tóc dày tết thành hai dải”, “đôi gót chân hồng hồng, sạch sẽ, đôi dép cao su cũng sạch sẽ, gấu quần lụa đen chấm mắt cá”. Một vẻ đẹp thanh khiết đốì lập với bối cảnh thời chiến ngột ngạt mùi thuốc súng và bóng đen của thần chết đang rình rập chung quanh. Tác giả còn thi vị hóa nhân vật bằng biểu tượng ánh trăng “Tù đầu hôm, tôi đì giữa đêm trăng mà không biết”, “xe tôi chạy trên lớp sương bồng bềnh. Mảnh trăng khuyết đứng yên ở cuối trời, sáng trong như một mảnh bạc. Khung cửa xe phía cô gái ngồi lồng đầy bóng trăng”. “Trăng sáng soi thẳng vào khuôn mặt Nguyệt làm cho khuôn mặt tươi mát ngời lên vẻ đẹp lạ thường”.

Con người xinh đẹp đó tưởng như chỉ biết ước mơ và chờ đón tình yêu, nhưng lại là một tấm gương vằng vặc của lòng dũng cảm, đức hi sinh quên mình. Một cô gái dày dạn kinh nghiệm chiến trường. Qua tấm kính, Lãm thấy hiện ra một ngọn đèn pháo sáng xanh lét run rẩy soi lòe nhòe ở trên đầu. Nguyệt nói “Không phải đâu, trăng đó anh ạ!” Nguyệt còn là một cô gái tháo vát, một chiến sĩ lão luyện. Gặp đoạn đường khó đi, Nguyệt lanh lẹ xuống xe, xi-nhan cho lái xe. Khi xe qua đoạn ngầm Đá Xanh, xe không đi được, Nguyệt đã nhanh nhẹn lội phăng sang bên kia bờ giúp Lãm cột dây tời vào một gốc cây. Trong cơn nguy hiểm, Nguyệt chủ động giành nơi ẩn nấp an toàn cho đồng đội. “Vừa chạy được hai bước, tôi đã bị Nguyệt túm lấy kéo tôi trở lại. Nhanh và khỏe hết sức. Nguyệt đẩy tôi ngã vào giữa một vật gì rất cứng và sáu. Nghe hơi thở và tiếng nói của Nguyệt rất bình tĩnh”. Nguyệt cũng là cô gái lạc quan, yêu đời. Khi chia tay, Nguyệt nói: “Anh cứ yên tâm, vết thương chỉ sướt da thôi. Từ giờ đến sáng em có thể đi lên đến tận trời được!” Nguyệt là nhân vật lí tưởng, là viên ngọc Nguyễn Minh Châu nhặt được giữa bom cày đạn xới, vì quá đỗi yêu quý “viên ngọc” mà nhà văn thi vị hóa nhân vật của mình khiến cho nó càng lung linh huyền ảo như mảnh trăng cuối rừng. “Trong tâm hồn người con gái nhỏ bé, tình yêu và niềm tin lãnh liệt vào cuộc sống, cái sợi chỉ xanh óng ánh ấy, bao nhiêu bom đạn giội xuống củng không hề đứt, không thề nào tàn phá nổi ư?”.

Tinh thần lãng mạn của “Mảnh trăng cuối rừng” còn thể hiện ở vẻ đẹp của thiên nhiên, của đêm trăng ở tiền phương. Tác giả đã đối lập giữa cái khốc liệt của chiến tranh và sự huyền ảo của thiên nhiên, của trăng. “Qua tấm kính ướt hơi sương, mảnh trăng nằm giữa những tảng mây hiện ra tái ngắt, ánh sáng lòe nhòe, mỗi lúc xe nảy lên hay vòng qua chỗ lượn, mảnh trăng lại chập chờn lay động, có lúc thấy rơi tõm xuống khoảng tối mịt mù của cánh rừng già như một trò chơi ú tim”.

Bầu trời đêm cũng rất thơ mộng và trữ tình “Khoảng gần khuya, trên các chỏm rừng, gió tây nam cuốn mây xám về một góc rồi thổi dạt đi. Gió thổi vào cành lá ngụy trang trên nóc xe ràn rạt. Trên đầu chúng tôi, khoảng trời đêm trên cao trở nên trong vắt, cao lồng lộng, trong khoảng sâu thẳm nổi lên một tiếng chim mơ hồ...”

Hai người tình trong mộng tưởng cùng ngồi với nhau trong một ca-bin, đi trong rừng đêm, dưới ánh trăng huyền ảo, còn gì lãng mạn hơn? Nguyệt là trăng, trăng cũng là Nguyệt. Trăng lung linh soi sáng Nguyệt, làm tôn lên vẻ đẹp bên ngoài của Nguyệt và soi vào thăm thẳm tâm hồn Nguyệt. Nếu thiếu đi hình ảnh huyền diệu của thiên nhiên kia - ánh trăng - thì thiên truyện sẽ mất hết linh hồn và chủ đề của truyện sẽ nông cạn. Trăng và Nguyệt đã hiện lên trong tàn khốc, trong lửa đạn, sáng trong, lung linh, huyền diệu và đã nhập lại làm một “mảnh trăng cuối rừng”.

Nhà văn Nguyễn Minh Châu không còn nữa, nhưng trăng thì vĩnh hằng. “Mảnh trăng cuối rừng” vẫn hiện diện với chúng ta như khuôn mặt và tâm hồn của nhân vật trong tác phẩm của ông, hay cũng chính là vẻ đẹp lãng mạn của tâm hồn ông. Đọc truyện Nguyễn Minh Châu, ta lại có cảm nghĩ đấy không phải là trăng, đấy là hạt ngọc của tâm hồn con người mà ông đã tìm kiếm được trong cuộc chiến tranh khóc liệt của kè thù và treo lơ lửng ở cuối rừng lung linh, huyền ảo, vĩnh hằng.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 1
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
location.svg Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Đào Trường Giang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved