23/04/2023

23/04/2023
ai fan ronaldo giơ tay lên!
22/12/2024
hay
Tran Phuong Thao
13/03/2025
rat hayTimi
05/09/2025
Bài thơ "Mầm Non" của nhà thơ Võ Quảng không chỉ đơn giản là một bài thơ viết cho thiếu nhi, mà qua đó, tác giả đã khéo léo gửi gắm những thông điệp sâu sắc về sự sống, về hy vọng và khát vọng vươn lên trong cuộc sống. Với phong cách thơ nhẹ nhàng, trong sáng, tinh tế và hóm hỉnh, Võ Quảng đã sử dụng hình ảnh mầm non như một biểu tượng cho sự sống mới, sự tái sinh, khát vọng vươn lên trong đời. Mỗi câu thơ, mỗi hình ảnh trong bài đều chứa đựng ý nghĩa sâu sắc, không chỉ đối với thiếu nhi mà còn đối với mọi lứa tuổi.
Ngay từ đầu bài thơ, tác giả đã tạo ra một không gian quen thuộc của mùa đông đang nhường bước cho mùa xuân. Hình ảnh cây bàng với "một vài lá đỏ" như một dấu hiệu của mùa đông đang dần tàn, nhưng cùng lúc đó, “mầm non” đang im lìm, chờ đợi thời khắc để vươn lên. Qua hình ảnh này, Võ Quảng đã khéo léo thể hiện sự tương phản giữa cái cũ, cái tàn tạ và cái mới, cái tươi trẻ đang sinh sôi. Mầm non, trong khoảnh khắc này, còn đang nằm yên, "ép lặng im" dưới vỏ của nó, như một sự chờ đợi sự sống mới, như một phần của thiên nhiên đang thu nhận sức sống từ đất trời để chuẩn bị cho sự vươn lên mạnh mẽ vào một thời điểm không xa.
"Dưới vỏ một cành bàng
Còn một vài lá đỏ,
Một mầm non nho nhỏ
Còn nằm ép lặng im."
Ở đây, mầm non không chỉ là hình ảnh của một thực vật nhỏ bé mà nó còn mang ý nghĩa tượng trưng cho một sự sống đang trong quá trình chuẩn bị để phát triển. Hình ảnh này vừa thể hiện sự tươi mới, hy vọng của mùa xuân, vừa thể hiện sự chờ đợi và niềm tin vào một sự khởi đầu mới.
Khi mùa xuân đến gần, mầm non bắt đầu thức tỉnh, "cố nhìn qua kẽ lá", như thể nó đang quan sát, lắng nghe sự thay đổi của thế giới xung quanh. Sự thay đổi này được thể hiện rõ qua những hình ảnh rất sinh động của thiên nhiên: mây bay hối hả, mưa phùn nhẹ nhàng rây bụi mờ, lá rơi theo chiều gió. Tất cả những hình ảnh này đều báo hiệu sự chuyển mùa từ đông sang xuân, từ cái lạnh giá của mùa đông sang cái ấm áp, sinh động của mùa xuân.
"Mầm Non mắt lim dim
Cố nhìn qua kẽ lá
Thấy mây bay hối hả
Thấy lất phất mưa phùn."
Hình ảnh "mầm non" trong khổ thơ này không còn chỉ là một thực thể nằm im trong vỏ, mà là một sinh vật đang thức tỉnh, đang cảm nhận được sự thay đổi của không gian và thời gian xung quanh. Mùa xuân đang đến gần, vũ trụ đang chuyển mình, và mầm non cũng đang dần sẵn sàng cho một sự thay đổi lớn lao hơn, mạnh mẽ hơn.
Cái hay của bài thơ là không dừng lại ở những hình ảnh chuyển động của thiên nhiên mà còn khắc họa sự vươn lên mạnh mẽ của mầm non khi mùa xuân chính thức đến. Khi mùa xuân tới, mầm non không còn im lìm, nó vội vã "bật chiếc vỏ rơi", đứng dậy và khoác lên mình chiếc áo "màu xanh biếc". Đây là một hình ảnh đẹp, khỏe khoắn, tượng trưng cho sức sống mãnh liệt, cho sự vươn lên mạnh mẽ của thiên nhiên, của cái mới và của sự sống.
"Mầm Non vừa nghe thấy
Vội bật chiếc vỏ rơi
Nó đứng dậy giữa trời
Khoác áo màu xanh biếc."
Hình ảnh mầm non "đứng dậy" và "khoác áo màu xanh biếc" là một biểu tượng mạnh mẽ cho tuổi trẻ, cho sự khởi đầu mới đầy tươi mới và hy vọng. Mầm non không chỉ là sự vươn lên của một cây cỏ, mà là sự vươn lên của một thế hệ trẻ, khát khao, đầy sức sống. Nó không chỉ là biểu tượng của thiên nhiên mà còn là khát vọng của con người, đặc biệt là của lớp trẻ, luôn muốn vươn lên, khám phá và tạo dựng những điều tốt đẹp.
Mùa xuân, với tất cả sự tươi mới và sinh động của nó, đến không chỉ với những dấu hiệu tự nhiên mà còn với một khúc nhạc vui tươi. Tiếng chim kêu, tiếng suối reo, chim muông hát ca... tất cả tạo nên một khúc nhạc mùa xuân tưng bừng, náo nức. "Mầm Non" chính là một phần trong vũ điệu đó, như một khúc ca, một điệu nhảy trong khúc nhạc mùa xuân. Mọi thứ đều chuyển động theo nhịp điệu vui tươi của mùa xuân, tạo thành một sự kết nối giữa thiên nhiên và con người.
"Tức thì trăm con suối
Nổi róc rách reo mừng
Tức thì ngàn chim muông
Nổi hát ca vang dậy."
Cảnh vật và thiên nhiên không chỉ đơn giản là nền tảng để mầm non vươn lên, mà còn là một phần của sự chuyển động, sự thay đổi toàn cầu. Mùa xuân không chỉ là mùa của cây cỏ mà còn là mùa của tất cả mọi sinh vật, từ chim muông đến con người, tất cả đều hướng tới sự đổi mới, sự khởi đầu mới.
Bài thơ "Mầm Non" của Võ Quảng không chỉ là một bài thơ ngũ ngôn viết về mùa xuân mà còn là một tác phẩm giàu tính triết lý về sự sống và sự vươn lên. Với hình ảnh mầm non, tác giả đã khéo léo thể hiện sự chuyển mình của thiên nhiên, của vũ trụ, và cũng là sự khát khao vươn lên mạnh mẽ của con người, đặc biệt là thế hệ trẻ. Bài thơ như một lời nhắn nhủ rằng, dù trong bất kỳ hoàn cảnh nào, chúng ta cũng phải luôn vươn lên, đón nhận sự sống, đón nhận mùa xuân, để không ngừng trưởng thành và khẳng định bản thân.
05/09/2025
Bài thơ "Mầm Non" của nhà thơ Võ Quảng không chỉ đơn giản là một bài thơ viết cho thiếu nhi, mà qua đó, tác giả đã khéo léo gửi gắm những thông điệp sâu sắc về sự sống, về hy vọng và khát vọng vươn lên trong cuộc sống. Với phong cách thơ nhẹ nhàng, trong sáng, tinh tế và hóm hỉnh, Võ Quảng đã sử dụng hình ảnh mầm non như một biểu tượng cho sự sống mới, sự tái sinh, khát vọng vươn lên trong đời. Mỗi câu thơ, mỗi hình ảnh trong bài đều chứa đựng ý nghĩa sâu sắc, không chỉ đối với thiếu nhi mà còn đối với mọi lứa tuổi.
Ngay từ đầu bài thơ, tác giả đã tạo ra một không gian quen thuộc của mùa đông đang nhường bước cho mùa xuân. Hình ảnh cây bàng với "một vài lá đỏ" như một dấu hiệu của mùa đông đang dần tàn, nhưng cùng lúc đó, “mầm non” đang im lìm, chờ đợi thời khắc để vươn lên. Qua hình ảnh này, Võ Quảng đã khéo léo thể hiện sự tương phản giữa cái cũ, cái tàn tạ và cái mới, cái tươi trẻ đang sinh sôi. Mầm non, trong khoảnh khắc này, còn đang nằm yên, "ép lặng im" dưới vỏ của nó, như một sự chờ đợi sự sống mới, như một phần của thiên nhiên đang thu nhận sức sống từ đất trời để chuẩn bị cho sự vươn lên mạnh mẽ vào một thời điểm không xa.
"Dưới vỏ một cành bàng
Còn một vài lá đỏ,
Một mầm non nho nhỏ
Còn nằm ép lặng im."
Ở đây, mầm non không chỉ là hình ảnh của một thực vật nhỏ bé mà nó còn mang ý nghĩa tượng trưng cho một sự sống đang trong quá trình chuẩn bị để phát triển. Hình ảnh này vừa thể hiện sự tươi mới, hy vọng của mùa xuân, vừa thể hiện sự chờ đợi và niềm tin vào một sự khởi đầu mới.
Khi mùa xuân đến gần, mầm non bắt đầu thức tỉnh, "cố nhìn qua kẽ lá", như thể nó đang quan sát, lắng nghe sự thay đổi của thế giới xung quanh. Sự thay đổi này được thể hiện rõ qua những hình ảnh rất sinh động của thiên nhiên: mây bay hối hả, mưa phùn nhẹ nhàng rây bụi mờ, lá rơi theo chiều gió. Tất cả những hình ảnh này đều báo hiệu sự chuyển mùa từ đông sang xuân, từ cái lạnh giá của mùa đông sang cái ấm áp, sinh động của mùa xuân.
"Mầm Non mắt lim dim
Cố nhìn qua kẽ lá
Thấy mây bay hối hả
Thấy lất phất mưa phùn."
Hình ảnh "mầm non" trong khổ thơ này không còn chỉ là một thực thể nằm im trong vỏ, mà là một sinh vật đang thức tỉnh, đang cảm nhận được sự thay đổi của không gian và thời gian xung quanh. Mùa xuân đang đến gần, vũ trụ đang chuyển mình, và mầm non cũng đang dần sẵn sàng cho một sự thay đổi lớn lao hơn, mạnh mẽ hơn.
Cái hay của bài thơ là không dừng lại ở những hình ảnh chuyển động của thiên nhiên mà còn khắc họa sự vươn lên mạnh mẽ của mầm non khi mùa xuân chính thức đến. Khi mùa xuân tới, mầm non không còn im lìm, nó vội vã "bật chiếc vỏ rơi", đứng dậy và khoác lên mình chiếc áo "màu xanh biếc". Đây là một hình ảnh đẹp, khỏe khoắn, tượng trưng cho sức sống mãnh liệt, cho sự vươn lên mạnh mẽ của thiên nhiên, của cái mới và của sự sống.
"Mầm Non vừa nghe thấy
Vội bật chiếc vỏ rơi
Nó đứng dậy giữa trời
Khoác áo màu xanh biếc."
Hình ảnh mầm non "đứng dậy" và "khoác áo màu xanh biếc" là một biểu tượng mạnh mẽ cho tuổi trẻ, cho sự khởi đầu mới đầy tươi mới và hy vọng. Mầm non không chỉ là sự vươn lên của một cây cỏ, mà là sự vươn lên của một thế hệ trẻ, khát khao, đầy sức sống. Nó không chỉ là biểu tượng của thiên nhiên mà còn là khát vọng của con người, đặc biệt là của lớp trẻ, luôn muốn vươn lên, khám phá và tạo dựng những điều tốt đẹp.
Mùa xuân, với tất cả sự tươi mới và sinh động của nó, đến không chỉ với những dấu hiệu tự nhiên mà còn với một khúc nhạc vui tươi. Tiếng chim kêu, tiếng suối reo, chim muông hát ca... tất cả tạo nên một khúc nhạc mùa xuân tưng bừng, náo nức. "Mầm Non" chính là một phần trong vũ điệu đó, như một khúc ca, một điệu nhảy trong khúc nhạc mùa xuân. Mọi thứ đều chuyển động theo nhịp điệu vui tươi của mùa xuân, tạo thành một sự kết nối giữa thiên nhiên và con người.
"Tức thì trăm con suối
Nổi róc rách reo mừng
Tức thì ngàn chim muông
Nổi hát ca vang dậy."
Cảnh vật và thiên nhiên không chỉ đơn giản là nền tảng để mầm non vươn lên, mà còn là một phần của sự chuyển động, sự thay đổi toàn cầu. Mùa xuân không chỉ là mùa của cây cỏ mà còn là mùa của tất cả mọi sinh vật, từ chim muông đến con người, tất cả đều hướng tới sự đổi mới, sự khởi đầu mới.
Bài thơ "Mầm Non" của Võ Quảng không chỉ là một bài thơ ngũ ngôn viết về mùa xuân mà còn là một tác phẩm giàu tính triết lý về sự sống và sự vươn lên. Với hình ảnh mầm non, tác giả đã khéo léo thể hiện sự chuyển mình của thiên nhiên, của vũ trụ, và cũng là sự khát khao vươn lên mạnh mẽ của con người, đặc biệt là thế hệ trẻ. Bài thơ như một lời nhắn nhủ rằng, dù trong bất kỳ hoàn cảnh nào, chúng ta cũng phải luôn vươn lên, đón nhận sự sống, đón nhận mùa xuân, để không ngừng trưởng thành và khẳng định bản thân.
25/08/2025
“Một thứ quà của lúa non: Cốm” rút trong tác phẩm “Hà Nội 36 phố phường” là một bài thơ trữ tình bằng văn xuôi tuyệt tác, được tác giả viết với tất cả tấm lòng trân trọng, thành kính, thiêng liêng.
Phần một bài tuỳ bút nói về nguyên liệu làm ra cốm, một món quà “thanh nhã và tinh khiết”. Hương vị cốm là sự “nhuần thấm cái hương thơm của lá”, của vừng sen trên hồ do cơn gió mùa hạ đem lại. Là “cái mùi thơm mát” của bông lúa non ta “ngửi thấy” khi đi qua những cánh đồng xanh, khi hạt thóc nếp đầu tiên làm trĩu thân lúa còn tươi. Nguyên liệu làm ra cốm là “cái chất quý trong sạch của Trời”, được hình thành một cách linh diệu, lúc đầu là “một giọt sữa trắng thơm, phảng phất hương vị ngàn hoa cỏ”, về sau được nắng thu làm cho “giọt sữa dần dần đông lại”…
Thạch Lam đã có một cách quan sát tinh tế, một sự cảm nhận tài hoa, một cách viết nhẹ nhàng, biểu cảm và đầy chất thơ. Trái tim của ông tưởng như đang rung động trước màu xanh và hương thơm dịu ngọt của bông lúa nếp non trên cánh đồng làng quê.
Lúa nếp non đến lúc nào được gặt đem về, cách chế biến cốm là “một sự hi mật trân trọng và khe khắt giữ gìn” được truyền từ đời này sang đời khác. Và chỉ có cốm làng Vòng mới là đặc sản Hà Nội, do bàn tay những cô gái làng Vòng làm ra “thứ cốm dẻo và thơm ấy”. Cốm Vòng ngon nổi tiếng khắp cả nước. Những người làm ra cốm và gánh cốm đi bán rất duyên dáng, đáng yêu. Đó là các cô gái làng Vòng “xinh xinh áo quần gọn ghẽ”, với cái đòn gánh “hai đầu cong vút như chiếc thuyền rồng”, được bà con phố phường “ngóng trông” khi mùa cốm đến Cốm đã ngon, người bán cốm lại xinh dòn, cuộc sống thêm sắc màu ý vị.
30/12/2024
Park Chaeyoung đang ko biết làm giống má á
23/04/2023
Võ Quảng là nhà thơ trẻ mãi với những tác phẩm viết cho thiếu nhi. Thơ ông nhẹ nhàng, hóm hỉnh như khúc đồng dao. Ngôn ngữ và cảm xúc trong sáng, ý tưởng tươi tắn, hồn nhiên, cách diễn đạt tinh tế, đó là phong cách nghệ thuật và hồn thơ đậm đà của Võ Quảng. Bài thơ "Mầm non" với 26 câu thơ ngũ ngôn đã hội tụ tất cả những phẩm chất tốt đẹp của phong cách nghệ thuật và hồn thơ đáng yêu ấy.
Hai chữ "mầm non" xuất hiện ba lần trong bài thơ, được viết hoa mang tính biểu trưng cho một linh hồn thơ bé, cho cái mới tươi non xinh đẹp trong cuộc đời.
Mở đầu bài thơ là một cây bàng cuối đông (nơi sân trường?) chỉ còn lại "một vài lá đỏ". Khi ấy, một mầm non đang nín thở đợi chờ. Sự tinh tế của thi sĩ là đã "nghe", đã "thấy", đã "biết" bước đi của mùa xuân qua hai tín hiệu "lá đỏ" và "mầm non":
"Dưới vỏ một cành bàng
Còn một vài lá đỏ,
Một mầm non nho nhỏ
Còn nằm ép lặng im."
Đang nín thở, đang đợi chờ, đang "lim dim" đôi mắt, Mầm Non "cố nhìn qua kẽ lá" thấy và nghe vũ trụ đang chuyển mình. Tạo vật đang chuyển mình theo những bước đi cuối cùng của mùa đông. Mây "hối hả" bay. Mưa phùn lất phất" rây bụi mờ:
"Mầm Non mắt lim dim
Cố nhìn qua kẽ lá
Thấy mây bay hối hả
Thấy lất phất mưa phùn".
Cảnh vật tưởng như và còn nhiều vương vấn. "Mầm Non" vẫn nép mình nằm im đợi chờ mùa xuân. Lắng nghe lá rơi "rào rào" theo chiều gió cuốn. Mặt đất rải vàng lá cây. Không gian trở nên thoáng đãng. Rừng thưa thớt. Cây trụi lá trơ cành. Mùa đông đã tàn. Mùa xuân đang tới:
"Rào vào trận lá tuôn
Rải vàng đầy mặt đất
Rừng cây thông thưa thớt
Như chỉ cội với cành..."
Cảnh vật đổi thay trước mùa đông tàn. Thỏ giật mình. Ngọn cỏ, làn rêu đều nín thở đợi chờ mùa xuân đang đến. Cùng với "Mầm Non", thi sĩ đã mơ hồ cảm thấy một sự chuyển mình của tạo vật:
"Một chú thỏ phóng nhanh
Chạy nấp vào bụi vắng
Và tất cả im ắng
Từ ngọn cỏ làn rêu..."
Mùa xuân đã đến rồi. Một buổi sớm mai. Quá bất ngờ trước một tiếng chim, một tín hiệu vui, ngân vang thánh thót. Xuân tới cùng khúc nhạc mùa xuân:
"Chợt một tiếng chim kêu
- Chiếp chiu, chiu! Xuân tới!".
Nước suối dâng đầy, như vừa "róc rách" chảy vừa cất tiếng "reo mừng". Ngàn vạn chim muông tung cánh "hát ca vang dậy" đón chào mùa xuân tới. Khúc nhạc mùa xuân thêm tưng bừng. Vũ điệu mùa xuân thêm náo nức, hớn hở. Điệp ngữ "tức thì" như 2 nốt nhạc du dương trong giai điệu, nhịp điệu hối hả mùa xuân. Suối reo, chim hót hay Mầm Non và nhà thơ cùng reo, cùng hát:
"Tức thì trăm con suối
Nổi róc rách reo mừng
Tức thì ngàn chim muông
Nổi hát ca vang dậy"
Và "Mầm Non" sau bao ngày đêm "nằm ép lặng im" đợi chờ, đã "nghe thấy", đã cựa mình, rồi "đứng dậy", rồi "khoác áo":
"Mầm Non vừa nghe thấy
Vội bật chiếc vỏ rơi
Nó đứng dậy giữa trời
Khoác áo màu xanh biếc."
"Mầm Non" "đứng dậy" rồi "khoác áo màu xanh biếc" là một hình tượng đẹp và khỏe, tượng trưng cho sức sống mùa xuân, vẻ đẹp thanh xuân và tinh khôi của thiên nhiên. Hình tượng Mầm Non còn mang hàm nghĩa ngợi ca cái mới, cái trẻ trung, cái tươi đẹp xuất hiện đã thay thế cho cái già nua, cái tàn tạ, cũ kĩ trong cuộc đời.
"Mầm Non" là ca khúc mùa xuân, là vũ điệu mùa xuân, nó còn là khát vọng mùa xuân. Ý vị triết lí, chính là giá trị đích thực của bài thơ ngũ ngôn "Mầm Non" vậy!.
23/04/2023
Nhắc đến Võ Quảng, chúng ta sẽ liên tưởng đến nhiều bài thơ hay, bài thơ "Mầm non" cũng là một trong số đó. Tác giả đã sử dụng biện pháp nhân hóa giúp ta cảm nhận hình ảnh mầm non lớn lên một cách chân thực và sinh động. Nó như một con người, biết lắng nghe những rung động của cuộc sống. Nó mang trong mình sức sống căng trào, lớn lên yêu đời, lạc quan. Hình ảnh thơ đẹp, trong sáng rất gần với vẻ đẹp tâm hồn thiếu nhi. Có lẽ vì thế mà đoạn thơ đã khơi gợi chí tưởng tượng phong phú và lòng mến yêu cuộc sống của người đọc.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
4 giờ trước
Top thành viên trả lời