29/05/2023
Khổ thơ thứ hai là nối tiếp khúc hát ra khơi trong niềm vui niềm tự hào về sự giàu đẹp của thiên nhiên đất trời hòa cùng với tình yêu công việc.
“Hát rằng: cá bạc biển Đông lặng
Cá thu biển đông như đoàn thoi”
Cụm từ “hát rằng” nối liền với khúc hát ra khơi ở khổ đầu thể hiện niềm vui phơi phơi và ngợi ca với sự giàu đẹp của biển cả quê hương. Tính từ “bạc” cùng hình ảnh “cá thu biển đong như đoàn thoi” gợi tả hình ảnh đàn cá nhiều và phong phú hiện lên sống động với nhiều màu sắc và đường nét, bơi thành từng đoàn từng luồng như những chiếc thoi dệt vào lòng biển, dưới đêm trăng đàn cá như đi dự hội. Cách nói như vậy làm bức tranh thiên nhiên trở nên sống động hấp dẫn, qua đó tác giả ca ngợi sự giàu có của biển khơi, đàn cá là món quà vô giá mà mẹ thiên nhiên ban tặng. Hai câu thơ tiếp theo có sử dụng phép tu từ nhân hóa để vẽ nên hình ảnh độc đáo sáng tạo.
“Đêm ngày dệt biển muôn luồng sáng
Đến dệt lưới ta đoàn cá ơi”
Hình ảnh nhân hóa “dệt biển” kết hợp với phép nói quá “muôn luồng sáng” vẽ nên bức tranh thiên nhên tươi đẹp, lung linh, kì ảo, lộng lẫy của biển cả, trong đêm trăng đàn cá bơi trong làn nước tạo thành vệt ánh sáng lấp lánh lan tỏa hòa quyện thành muôn luồng sáng rực rỡ. Hình ảnh “dệt biển” có sự liên tưởng độc đáo, đàn cá dệt vào lòng biển thành muôn luồng sáng, biển cả là tấm lụa khổng lồ mềm mại huyền ảo còn những chú cá bơi tung tăng là những chiếc thoi dệt vào tấm lưới thành một bức tranh thổ cẩm kì vĩ sắc màu. Rõ ràng, huy Cận đã thổi hồn cho những câu thơ thật bay bổng, hình ảnh thơ thật diệu kì, thiên nhiên con người hòa hợp chan hòa thắm thiết tươi vui. Câu thơ cuối là lời gọi đầy trìu mến yêu thương gần gũi của con người với thiên nhiên, người dân chài gửi gắm vào đó những ước mong, niềm hi vọng đánh bắt được nhiều cá tôm, có những mẻ lưới bội thu gióp phần thay đổi cuộc sống, làm giàu cho Tổ quốc, quê hương. Như vậy, những người dân lam lũ vất vả dưới ngòi bút của Huy Cận đã trở nên lớn lao, kì vĩ như những người họa sĩ vẽ nên bức tranh đẹp của chính mình. Chỉ với hai khổ thơ, bằng biện pháp tu từ đặc sắc cùng giọng thơ hào hùng vui tươi, Huy Cận không chỉ ca ngợi vẻ giàu đẹp của quê hương mà còn thể hiện tình yêu niềm tự hào của người lao động trong không khí ra khơi đày hào hứng lạc quan
29/05/2023
29/05/2023
Huy Cận là nhà thơ tiêu biểu cho nền thơ hiện đại Việt Nam. Trước Cách mạng tháng Tám,thơ ông giàu chất triết lí, thấm thía bao nỗi buồn, tràn ngập cái sầu nhân thế. Sau cách mạng, thơ ông tập trung ca ngợi thiên nhiên đất nước và niềm vui của con người trong cuộc sống mới. Đoàn thuyền đánh cá là thi phẩm tiêu biểu cho hồn thơ Huy Cận sau cách mạng. Bài thơ là một khúc tráng ca khỏe khoắn, hào hùng về thiên nhiên và con người lao động. Điều này được thể hiện sâu sắc, tinh tế ở khổ thứ 2 của bài thơ.
Giữa năm 1958, Huy Cận có chuyến đi thực tế dài ngày ở vùng mỏ Quảng Ninh. Chuyến đi này đã khiến hồn thơ Huy Cận nảy nở trở lại và dồi dào cảm hứng về thiên nhiên đất nước, về lao động và niềm vui trước cuộc sống mới. Bài “Đoàn thuyền đánh cá” được sáng tác trong thời gian đó và được in trong tập thơ “Trời mỗi ngày lại sáng”(1958).
Khổ thơ thứ hai nói rõ về câu hát để làm nổi bật nét tâm hồn của người dân chài, tiếng hát cầu mong đi biển gặp nhiều may mắn.
Hát rằng: cá bạc biển Đông lặng,
Cá thu biển Đông như đoàn thoi
Đêm ngày dệt biển muôn luồng sáng.
Đến dệt lưới ta, đoàn cá ơi!
Trong niềm vui hân hoan lao động, cảnh vật biển, cảnh quan biển dường như đều phát sóng, họ cất lên tiếng hát ngợi ca sự giàu có của biển cả, bởi “rừng vàng, biển bạc” trong câu thơ thứ nhất từ “bạc” là một định ngữ nghệ thuật có ý nghĩa số lượng cá nhiều và phải tạo lên sự giàu có quý giá của biển cả. Cái giàu ấy còn được cụ thể hóa ở câu thơ thứ hai với hình ảnh so sánh “cá thu” với “đoàn thoi” đã được tác giả xây dựng trên một liên tưởng thực tế ” cá thu mình lấp lánh ánh trăng lướt rất nhanh trên biển như con thoi chạy đi chạy lại trên khung cửa dệt vải. Từ đó ta mới hiểu được hai câu thơ sau là những nhân hóa vô cùng tinh tế của Huy Cận. Trong sự tưởng tượng của những người đánh cá yêu quý biển cả quê hương của mình, cá đi trên biển là cá dệt biển, cá vào lưới là cá dệt lưới, “đến dệt lưới ta” từ “ta” vang lên đầy tự hào kiêu hãnh trong suốt bài thơ, không còn là cái tôi nhỏ bé, đơn côi như ngày xưa nữa mà là cái “ta” tập thể đầy sức mạnh. Tuy nhiên, với người dân miền biển lúc này chuyện làm ăn thường có nhiều may rủi nên ra khơi đánh cá họ cầu mong biển lặng sóng êm, gặp luồng cá đánh bắt được nhiều, niềm mong ước ấy phản ánh tấm biển, khổ thơ mang âm hưởng ngọt ngào vang xa, của dòng cảm hứng vũ trụ với sự lãng mạn của tâm hồn, kết hợp với những hình ảnh sáng tạo đã đem đến cho người đọc bao liên tưởng, bao thú vị về vẻ đẹp của thơ ca viết về lao động.
Với việc xây dựng hình ảnh thơ bằng liên tưởng, tưởng tượng, âm hưởng hào hùng, lạc quan, cùng những phép so sánh, nhân hóa, hai khổ thơ đầu đã khắc họa cảnh biển đêm vô cùng lung linh và hình ảnh đoàn thuyền ra khơi đánh cá với niềm say sưa lạc quan tin tưởng của người dân chài, đó là niềm vui, niềm tự hào của nhà thơ trước đất nước và cuộc sống mới.
Đoạn thơ là một bài ca lao động hứng khởi, hào hùng. Bài ca ấy dành cho biển hào phóng, cho những con người cần cù, gan góc, đang làm giàu cho đất nước. Những người lao động đã thật sự làm chủ cuộc sống của mình, làm chủ vùng biển thân yêu của Tổ quốc. Đọc những dòng thơ, độc giả như. cùng chia sẻ niềm vui to lớn với nhà thơ, với tất cả những người lao động mới đang kiêu hãnh ngẩng cao đầu trên con đường đi đến tương lai tươi sáng.
29/05/2023
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời